文章解析

趋翰苑遭诬构四十六韵

朝代:唐作者:李绅浏览量:1
jiǔ
dāng
qián
sān
qiān
yīng
ruì
zuǎn
yáo
chāng
shèng
zōng
shèng
huà
xiàng
chuí
xīn
lìng
xiāo
bīng
jiù
xuǎn
xián
fāng
zhì
zhāo
jiàn
shēng
diào
yuán
shén
gōng
yùn
huà
tuō
lín
chāo
hàng
xiè
fān
péng
pěng
ēn
guāng
bié
chōu
háo
wèn
shū
fèng
xíng
lián
cǎi
lóng
hàn
jiè
zhū
zhì
shēng
míng
guǎ
tiān
jié
shēn
chóu
kǒu
shàn
chán
hǎi
tóng
chén
juàn
hóng
鸿
máo
jiàn
biàn
fēn
hēi
bái
zhí
péng
tíng
shòu
fāng
chéng
jiǎo
jiē
míng
shǐ
xiào
qīng
yǎn
xīng
luò
dòu
cuī
shū
zhuì
jiàn
bēi
qiáo
yuè
hào
gōng
dǐng
luàn
qún
féng
hài
ròu
zòng
kuáng
chū
dǎn
wèi
huī
gān
jié
xīn
yīn
xuè
mǎn
fān
cuī
hài
làng
zhēng
zhào
zhé
wēi
yàn
shū
fāng
zhà
yáo
mén
xìn
wèi
bàng
xīng
jīn
jiù
shuò
huǐ
shēng
wěn
jīn
xiān
zhāng
luó
chěng
xián
wǎng
liǎng
hǎi
hèn
zhǐ
pān
zhàng
lǐng
chōng
shé
zhēng
chí
niè
huī
wàng
tiān
shōu
xuě
kàn
jìng
lǎn
shuāng
cǎo
rén
jīng
jiǎn
máo
huāng
shì
wèi
zhū
huǒ
fēng
qíng
chù
shàn
shān
guǐ
zhōng
qióng
lǎo
xiāng
guān
yuǎn
chóu
ròu
què
líng
kuī
yǒu
guī
ruì
chū
yān
dǎo
shēn
qiān
zhàng
cāng
miǎo
hǎi
biāo
chuán
xìn
shǐ
使
jiāng
zhào
rèn
dào
jiē
sān
dōng
lái
jīng
liù
yuè
àn
tān
cháo
jīng
lài
shǒu
ān
léi
méi
wèi
bìng
rùn
jiāng
yàn
wàng
léi
zhào
xià
yīn
bān
shuò
ēn
shěng
kuáng
tiān
yóu
zhǐ
鹿
shè
shàng
píng
lǐng
zhān
niú
dòu
jiāng
cuì
wèi
píng
rén
shuí
guǐ
pén
cháo
tōng
chǔ
kuāng
shān
jiē
lóu
qīng
guì
mǎn
yuǎn
lián
fǎng
仿
jiē
tíng
bēi
huān
jǐn
jiù
jiāo
fēng
宿
cǎo
shuāi
bìn
zhòng
shēng
chú
wàn
fēn
liáng
yuàn
shuāng
jīng
qīn
qīn
suì
yuè
rǎn
rǎn
jìn
sāng
chóu
qiān
hóng
鸿
niàn
zhōng
dāng
guī
gèng
xué
yáng
zhū

作者介绍

中唐诗人

李绅(772~846),唐代诗人。字公垂,祖籍亳州谯县(今安徽亳州),后徙家润州无锡(今属江苏)。乌程令李晤之子,元和元年登进士第,曾因触怒权贵下狱。武宗时,入为中书侍郎、同中书门下平章事,出为淮南节度使。卒谥文肃。李绅与元稹、白居易交游颇密,并共同倡导写作新乐府。其与李德裕、元稹同在禁署,时称“三俊”。晚年自编诗集《追昔游诗》叙述其平生游历,抒怀旧之情,发兴衰之感,颇有兴味。代表作品《悯农》二首,写农民生计之艰难,传诵不衰。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·李绅《寒松赋》

下一篇:唐·李绅《悯农(其二)》

猜你喜欢