文章解析

渡西陵十六韵

朝代:唐作者:李绅浏览量:1
sòng
bēn
tāo
yuǎn
fēng
shōu
hài
làng
píng
jié
liú
zhāng
pèi
yǐng
fēn
àn
zǒu
shēng
shòu
zhú
xián
yǒng
guī
méng
pēn
zhào
qīng
hǎi
mén
níng
àn
jiāng
zhǔ
shī
湿
yún
héng
yàn
kàn
zhōu
zi
lín
biàn
shuǐ
yíng
jiāo
zhē
shù
yōng
shā
míng
miù
qiān
zhǎng
jiāng
xún
bǎi
qíng
xià
chē
zhàn
shǔ
dōng
hài
shèng
wàng
dǎo
qián
shèng
chuí
xiū
hòu
shēng
bàn
jiāng
yóu
cǎn
dàn
quán
chéng
qīng
ài
jǐng
sān
chén
lǎng
xiáng
nóng
wàn
yíng
chéng
tōng
屿
hǎi
mèi
zhòng
chéng
gōng
jiān
gāo
dòng
fēng
bào
zhēng
jiāo
huī
bái
juǎn
hóng
jīng
kǎi
chén
duān
zhuāng
biǎo
chéng
lín
rén
ān
fēi
zhǐ
fèng
shī
zhēn

作者介绍

中唐诗人

李绅(772~846),唐代诗人。字公垂,祖籍亳州谯县(今安徽亳州),后徙家润州无锡(今属江苏)。乌程令李晤之子,元和元年登进士第,曾因触怒权贵下狱。武宗时,入为中书侍郎、同中书门下平章事,出为淮南节度使。卒谥文肃。李绅与元稹、白居易交游颇密,并共同倡导写作新乐府。其与李德裕、元稹同在禁署,时称“三俊”。晚年自编诗集《追昔游诗》叙述其平生游历,抒怀旧之情,发兴衰之感,颇有兴味。代表作品《悯农》二首,写农民生计之艰难,传诵不衰。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·李绅《杭州天竺灵隐二寺顷岁亦布衣一游及赴镇会稽不敢以登临自适竟不复到寺寺多猿猱谓之孙团弥长其类因追思为诗二首》

下一篇:唐·李绅《新楼诗二十首·满桂楼》

猜你喜欢