文章解析

乐府杂曲·鼓吹曲辞·临高台

朝代:唐作者:王勃浏览量:1
lín
gāo
tái
gāo
tái
tiáo
jué
āi
yáo
xuān
gòu
cuī
wéi
luán
fèng
chuī
qīng
qiě
āi
kàn
zhǎng
ān
dào
gōu
cǎo
xié
duì
gān
quán
cāng
cāng
mào
líng
shù
gāo
tái
wàng
tóng
xiāng
jiā
cōng
cōng
dān
lóu
fēn
zhào
yào
fáng
jǐn
diàn
殿
xiāng
líng
lóng
dōng
cháng
guān
西
zhǐ
wèi
yāng
gōng
chì
chéng
yìng
zhāo
绿
shù
yáo
chūn
fēng
tíng
bǎi
duì
kāi
xīn
shì
jiǎ
qiān
méng
fēn
zhū
lún
cuì
gài
shèng
chūn
dié
shù
céng
yíng
xiāng
duì
yǒu
qīng
lóu
dào
zhōng
xiù
wén
chuāng
diāo
lóng
jǐn
zhòu
luó
wéi
wèi
kōng
píng
cháo
yǎn
cuì
zhuāng
jìng
wǎn
kuī
hóng
wèi
ān
bǎo
é
méi
huā
cóng
xiá
chén
jiān
àn
jiāng
yún
jiān
yuè
míng
yuān
yāng
chí
shàng
liǎng
liǎng
fēi
fèng
huáng
lóu
xià
shuāng
shuāng
zhèng
jiā
yín
ān
xiù
shèng
fán
huá
lián
jīn
宿
chàng
jiā
chàng
jiā
shào
pín
dōng
yuán
táo
piàn
shí
chūn
jūn
kàn
jiù
gāo
tái
chù
bǎi
liáng
tóng
què
shēng
huáng
chén

作者介绍

“初唐四杰”之首

王勃(650~676/684),唐代文学家。字子安,绛州龙门(今山西河津)人。他是隋末大儒王通之孙,幼时即聪慧过人,六岁能写文章,九岁读颜师古注《汉书》并撰《指瑕》。他曾任虢州参军等职,因恃才傲物等原因历经波折。王勃与杨炯、卢照邻、骆宾王的诗文齐名,并称“王杨卢骆”,也称“初唐四杰”,而王勃为“初唐四杰”之首。其诗长于五律,多思乡怀人、酬赠往还之作,风格清新流丽,代表诗作有《送杜少府之任蜀川》等。其文多为骈体,重辞采且有气势,以《滕王阁序》最为著名。有辑本《王子安集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·王勃《秋日仙游观赠道士》

下一篇:唐·王勃《他乡叙兴》

猜你喜欢