文章解析

逾岭峤止荒陬抵高要

朝代:唐作者:李绅浏览量:1
tiān
jiāng
nán
běi
fēn
hán
běi
bèi
gāo
qiú
nán
huì
hán
níng
wèi
róng
jiāo
yán
zhēng
jié
zuò
chóng
huī
zhōu
wáng
zhǐ
huà
wéi
jīng
mán
hàn
záo
yuǎn
tōng
càn
yán
nán
biāo
tóng
zhù
xiàn
huāng
jiǎo
lǐng
cóng
qióng
xiǎn
jiān
héng
shān
jié
duàn
yán
fāng
běi
huí
yàn
fēng
nán
zhàng
yān
hēi
wàn
bēn
shāng
zuò
lóng
tuān
fēi
làng
shéng
zhí
qiān
bàng
sǒng
yuán
xiào
bēi
dān
shé
xuán
huī
qián
wēi
shé
lóng
gāo
làng
piē
chén
diàn
suí
lǐng
tóu
zhú
méng
lóng
huǒ
chāi
hóng
jiāo
yàn
shāo
lǐng
shàng
quán
fēn
nán
běi
liú
xíng
rén
zhào
shuǐ
chóu
cháng
yīn
sēn
shí
pán
yíng
hán
nuǎn
cháng
zhàng
yún
zàn
juǎn
huǒ
shān
wài
cāng
máng
hǎi
qióng
pān
zhè
yuán
niǎo
shēng
xiāng
chuí
xiāo
tóng
bǎi
chù
谿
tān
qíng
shí
léi
diàn
hūn
cháng
yàn
wàng
jiān
fēng
yuǎn
sān
jiāng
lǐng
wàn
zhòng
yuè
tōng
qīng
yuǎn
xiá
yàn
fēi
nán
zhāng
jiāng
dōng
yún
zhēng
shuāng
xiàn
táo
dōng
huá
fěi
shí
biàn
tiān
zhǎng
chuí
yǐn
jiàn
hóng
yán
qián
xián
yàn
xìng
féng
léi
dàng
yāo
hūn
qiè
bēi
huān
chū
hǎi
mén
西
yǎn
míng
kàn
shǎo
zhǎng
běi
fēng
shēn
xǐng
biàn
hán
wēn
jiǎ
shēng
zhé
yīn
qián
tòng
shū
chéng
jìng
zhōng
liáng
biǎo
shì
fēi
cháo
jiàng
guàn
wèi
chóu
míng
huáng
shèng
wén
huáng
shǐ
使
kùn
guǐ
fāng
hàn
chén
zhōng
wěi
jīn
shuāi
sǒu
zhòng
huī
guāng
gāo
míng
bái
ēn
shēn
hǎi
chǐ
齿
suī
cán
zhuàng
xīn
zài
kōng
kuì
dài
máo
lìng
xiǔ
cán
qiān
zài

作者介绍

中唐诗人

李绅(772~846),唐代诗人。字公垂,祖籍亳州谯县(今安徽亳州),后徙家润州无锡(今属江苏)。乌程令李晤之子,元和元年登进士第,曾因触怒权贵下狱。武宗时,入为中书侍郎、同中书门下平章事,出为淮南节度使。卒谥文肃。李绅与元稹、白居易交游颇密,并共同倡导写作新乐府。其与李德裕、元稹同在禁署,时称“三俊”。晚年自编诗集《追昔游诗》叙述其平生游历,抒怀旧之情,发兴衰之感,颇有兴味。代表作品《悯农》二首,写农民生计之艰难,传诵不衰。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·李绅《忆夜直金銮殿承旨》

下一篇:唐·李绅《过钟陵(余长庆三年除江西观察使,奉诏不之任)》

猜你喜欢