文章解析

奉酬乐天立秋夕有怀见寄

朝代:唐作者:李绅浏览量:1
shēn
xīng
hàn
jìng
qiū
fēng
chū
bào
liáng
jiē
huáng
xiǎng
cēn
guāng
bīng
bàn
shēng
tóng
wēi
zhǎng
báo
wéi
zhà
piāo
juǎn
jīn
dài
qīng
yáo
yáng
hūn
mèng
qīng
xié
yuè
mǎn
xuān
fáng
qián
yíng
jiàn
sēn
zài
háng
zhòng
chéng
xiāo
zhèng
fēn
hào
xiāng
wàng
zuò
yǒu
suǒ
jūn
luán
fèng
zhāng
tiān
jīn
luò
xīng
wěi
ān
háng
lóng
quán
bái
shǒu
huáng
jīn
zhuāng
bào
guó
wèi
zhī
xiào
wéi
zài
liáng
péi
huí
róng
zhān
hào
shēng
dōng
fāng
shuāi
mǎn
lán
cǎo
bān
máo
yíng
jìng
shuāng
léi
niú
wèi
tuō
yuán
lǎo
qiáng
téng
xiāng
yín
jūn
bái
xuě
chàng
cán
kuì
rén
cháng

作者介绍

中唐诗人

李绅(772~846),唐代诗人。字公垂,祖籍亳州谯县(今安徽亳州),后徙家润州无锡(今属江苏)。乌程令李晤之子,元和元年登进士第,曾因触怒权贵下狱。武宗时,入为中书侍郎、同中书门下平章事,出为淮南节度使。卒谥文肃。李绅与元稹、白居易交游颇密,并共同倡导写作新乐府。其与李德裕、元稹同在禁署,时称“三俊”。晚年自编诗集《追昔游诗》叙述其平生游历,抒怀旧之情,发兴衰之感,颇有兴味。代表作品《悯农》二首,写农民生计之艰难,传诵不衰。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·李绅《新楼诗二十首·新楼》

下一篇:唐·李绅《早渡扬子江》

猜你喜欢