文章解析

过荆门

朝代:唐作者:李绅浏览量:1
jīng
jiāng
shuǐ
kuò
yān
zhuǎn
jīng
mén
rào
shān
cōng
qiàn
fān
shì
qīn
yún
miè
yòu
míng
shān
chéng
bèi
hūn
hái
jiàn
qīng
qīng
mài
lǒng
fēi
jìng
táng
huā
xíng
xíng
wàn
yuǎn
jiàn
yān
lán
wēi
zhàn
shē
lín
zhōng
yǒu
niǎo
fēi
chū
yuè
shàng
qiān
yán
shēng
cháng
duàn
guī
wén
rén
yán
hèn
lái
shǔ
tīng
niǎo
zhù
hún
hún
xué
shēng
xián
yuān
zòng
wèi
zhí
shàng
qīng
yún
hūn
shí
shān
yuè
xián
jìng
yán
shù
cēn
huī
yìng
jiǎo
jié
shēn
kàn
jiàn
quán
fēn
míng
jiàn
qiáo
rén
jìng
yīn
sēn
guǐ
miào
dāng
yóu
tíng
tún
zǎi
wén
shān
xīng
huò
huò
wǎng
liǎng
píng
tōng
bǎi
líng
yuè
shān
xiǎo
wèn
xíng
lèi
jiāo
jiāng
bài
huāng
chóu
chàng
zhōng
zhēn
chí
shuí
shān
tóu
wàng
shí

作者介绍

中唐诗人

李绅(772~846),唐代诗人。字公垂,祖籍亳州谯县(今安徽亳州),后徙家润州无锡(今属江苏)。乌程令李晤之子,元和元年登进士第,曾因触怒权贵下狱。武宗时,入为中书侍郎、同中书门下平章事,出为淮南节度使。卒谥文肃。李绅与元稹、白居易交游颇密,并共同倡导写作新乐府。其与李德裕、元稹同在禁署,时称“三俊”。晚年自编诗集《追昔游诗》叙述其平生游历,抒怀旧之情,发兴衰之感,颇有兴味。代表作品《悯农》二首,写农民生计之艰难,传诵不衰。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·李绅《柳二首》

下一篇:唐·李绅《守滁阳深秋忆登郡城望琅琊》

猜你喜欢