文章解析

恼公

朝代:唐作者:李贺浏览量:2
sòng
chóu
kōng
duàn
jiāo
ráo
fěn
hóng
shēng
chūn
cǎo
mén
yǎn
xìng
huā
cóng
zhù
kǒu
yīng
táo
xiǎo
tiān
méi
guì
nóng
xiǎo
lián
zhuāng
xiù
zhàng
jiǎn
xiāng
tǒng
diàn
jìng
fēi
què
jiāng
huà
shuǐ
hóng
tuó
shū
fèng
yāo
niǎo
dài
jīn
chóng
ruò
hán
qīng
rōng
yuè
fēn
é
dài
huā
zhū
róng
zhòng
pán
yāo
qīng
zhà
fēng
shū
dòu
kòu
yǐn
xiào
róng
suǒ
zhū
xiá
xiū
kāi
fěi
cuì
lóng
nòng
zhū
jīng
hàn
yàn
shāo
yǐn
fēng
zuì
xié
pāo
hóng
wǎng
dān
luó
guà
绿
méng
shù
qián
jiào
chà
mǎi
yào
wèn
cóng
yún
liǎn
ān
xié
yàn
dēng
xiǎng
mèng
xióng
cháng
zǎn
fēi
shù
zhú
xián
shì
zhāng
gōng
wǎn
shù
xīn
dié
cán
duàn
hóng
shí
tián
xiè
jīn
záo
kōng
dòng
xiù
qiān
zhǎng
màn
luó
qún
jié
duǎn
fēng
xīn
yáo
chū
shì
fēi
lóng
jǐng
kǎn
lín
qīng
mén
zhuì
bái
tóng
wēi
huā
kāi
jìng
xiàng
yìn
zōng
dài
mào
dīng
lián
báo
liú
dié
shàn
hōng
xiàng
chuáng
yuán
bǎi
yáo
juǎn
xiāng
cōng
guǎn
yín
cháo
huǎng
fāng
láo
luò
fēng
nán
shēng
chǔ
xiàng
zhī
zi
jīn
yōng
guī
jiǎ
kāi
píng
é
máo
shèn
nóng
huáng
tíng
liú
wèi
guàn
绿
shù
yǎng
hán
féng
chàng
xīng
xuán
liǔ
tóng
huáng
é
chū
chū
zuò
chǒng
mèi
shǐ
xiāng
cóng
lèi
chuí
lán
jìn
qiū
sǎo
lóng
chuī
shēng
fān
jiù
yǐn
jiǔ
dài
xīn
fēng
duǎn
pèi
chóu
tián
zhǎng
xián
yuàn
xuē
sōng
chí
mián
xiǎo
shuì
tóng
fèng
cǎn
shuāng
xiàn
线
gōu
tāo
biàn
zǒng
shǔ
yān
fēi
zhòng
jǐn
xiá
jiàn
qīng
róng
jìng
xiū
wēn
jiào
xūn
jiǎ
chōng
shēng
ǒu
xià
rén
zài
shí
lián
zhōng
hán
shuǐ
wān
é
cuì
dēng
lóu
xuǎn
zōng
shǐ
使
jūn
yuán
lìng
zhù
lín
qióng
guì
huǒ
liú
nuǎn
jīn
zhù
tōng
chūn
chí
wáng
tài
yīng
zhuàn
xiè
niáng
yōng
lòu
sān
xīng
shǔ
tóng
jiē
féng
zhū
fáng
dǎn
qiè
yín
zhèn
xīn
sōng
tiào
tuō
kàn
nián
mìng
dào
xiōng
wáng
shí
yīng
wèi
zài
sān
gōng
yún
duō
fāng
dài
yào
wēng
yīn
qīng
niǎo
sòng
náng
yòng
jiàng
shā
fèng
hàn
yuàn
xún
guān
liǔ
qiáo
jìn
zhōng
yuè
míng
zhōng
jué
yīng
xiào
huà
táng
kōng

作者介绍

中唐著名诗人,“诗鬼”

李贺(790~816),唐代诗人。字长吉,福昌(今河南宜阳西)人。唐皇室远支,家世早已没落,仕途偃蹇,仅曾官奉礼郎。因避家讳,不应进士科考试。世称李昌谷、李长吉。后世称李贺为“诗鬼”,其与李白、李商隐并称“唐代三李”。李贺的诗长于乐府,多表现人生不得意的悲愤,对宦官专权、藩镇割据的现实,也有所揭露、讽刺。又因其多病早衰,生活困顿,于世事沧桑、生死荣枯,感触尤多。善熔铸辞采,驰骋想象,运用神话传说,创造出新奇瑰丽诗境,在中唐时代独树一帜,严羽《沧浪诗话》称为“李长吉体”。代表作品有《雁门太守行》《李凭箜篌引》《秦王饮酒》等。有《昌谷集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·戴叔伦《怀素上人草书歌》

下一篇:唐·毛文锡《恋情深·玉殿春浓花烂熳》

猜你喜欢