文章解析

祭吕衡州温文

朝代:唐作者:柳宗元浏览量:1
wéi
yuán
liù
nián
suì
xīn
mǎo
jiǔ
yuè
guǐ
shuò
mǒu
yǒu
rén
shǒu
yǒng
zhōu
yuán
wài
zhì
tóng
zhèng
yuán
liǔ
zōng
yuán
jǐn
qiǎn
shū
tóng
cáo
jiā
rén
xiāng
ér
fèng
qīng
zhuó
shù
xiū
zhī
diàn
jìng
xiōng
huà
guāng
zhī
líng
tiān
píng
jūn
zi
tiān
shí
chóu
zhī
shēng
rén
zuì
tiān
shí
chóu
zhī
cōng
míng
zhèng
zhí
xíng
wéi
jūn
zi
tiān
dào
rén
zhì
cún
shēng
rén
tiān
yāo
shēn
zhī
cāng
cāng
zhī
xìn
zhī
shén
jīn
huà
guāng
zhī
bēi
shēn
ér
shèn
tiān
yún
yún
tiān
tòng
zāi
yáo
shùn
zhī
dào
zhì
jiǎn
zhòng
zhī
wén
zhì
yōu
qiān
zài
fēn
zhēng
huò
shī
huò
zhuō
xiōng
zhí
guàn
huà
shǐ
dào
chéng
tuī
ér
xià
zhī
páng
ér
zhī
zhōng
yǔn
sāi
dào
bèi
wèi
quán
ér
guān
zhǐ
zhōu
nián
shí
zuǒ
wáng
zhī
zhì
méi
ér
fēi
xiū
zhèng
zhí
zhào
zāi
hǎo
rén
jiù
zhě
zōng
yuán
yòu
suī
hào
xué
wǎn
wèi
wén
dào
huò
yǒu
jūn
zi
nǎi
zhī
shì
zhōng
yōng
xuē
xié
xiǎn
chén
zhí
zhèng
wèi
dào
miù
xiōng
shí
shǐ
使
rán
zhōng
shī
wài
xié
jīn
èr
shì
xiāng
jiān
cóng
zhì
shǎo
zhì
huà
guāng
zuì
wèi
tài
shèn
xíng
shàng
fēi
suǒ
zhǎng
wén
zhāng
guò
rén
lüè
ér
yǒu
zhì
suǒ
wēi
rán
zhī
tān
jiē
guì
xiǎn
hěn
jiē
lǎo
huà
guāng
zhī
yāo
è
fǎn
róng
suǒ
tòng
zhě
zhì
xíng
gōng
shī
chī
chī
zhī
mín
bèi
huà
guāng
zhī
yōng
yōng
zhī
zhī
huà
guāng
zhī
xīn
yán
chū
nèi
ruò
fén
liè
hǎi
nèi
shèn
guǎng
广
zhī
yīn
rén
yǒu
péng
diāo
sàng
zhì
dài
jué
wéi
wàng
huà
guāng
shēn
hóng
lüè
zhèn
yào
耀
chāng
xīng
xíng
shí
shǐ
使
rén
zhī
suǒ
jīn
wǎng
dào
suī
cún
zhě
zhì
lín
jiāng
wàn
shì
qióng
tiān
zhī
yīng
guàn
zhī
shí
zhāo
zhōng
shì
huà
guāng
jīn
wèi
zhǐ
xíng
mèi
míng
píng
dàng
wèi
tài
kōng
huà
qióng
jiāng
jié
wèi
guāng
yào
耀
zhù
lín
zhào
wèi
wèi
xià
jiāng
wèi
léi
wèi
tíng
xiè
yuàn
wèi
fèng
wèi
lín
wèi
jǐng
xīng
wèi
qīng
yún
shén
jiāng
wèi
jīn
wèi
wèi
guī
wèi
wèi
xián
rén
zhì
jiāng
fèn
wèi
shén
míng
suì
rán
shì
zhāo
zhāo
zhě
yǒu
zhī
zhī
qiě
yǒu
zhī
shǐ
使
zhī
zhī
yōu
míng
máng
rán
tòng
cháng
jué
huà
guāng
shù
huò
tīng
zhī

作者介绍

唐代文学家、哲学家,“唐宋八大家”之一

柳宗元(773~819),唐代文学家、哲学家。字子厚,河东解县(今山西运城西南)人。贞元进士。曾与刘禹锡等参加主张革新的王叔文集团,任礼部员外郎,失败后贬为永州司马,后迁柳州刺史。世称柳河东、柳柳州。柳宗元与韩愈倡导古文运动,两人并称“韩柳”,名列“唐宋八大家”。其与刘禹锡并称“刘柳”,与王维、孟浩然、韦应物并称“王孟韦柳”。在文学上,柳宗元诗文兼擅,文的成就更高。柳文大致可分为两大类:一类属哲学、历史、政治论文;另一类属文学创作,包括寓言、骚赋、骈文、传记等多种文体,而以讽刺杂文和山水游记最具特色。散文多学西汉文章,峭拔矫健,说理透彻,结构谨严。又工诗,风格清峭。代表作品有《天说》《捕蛇者说》《三戒》《江雪》等。著有《河东先生集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·柳宗元《行路难三首(其三)》

下一篇:唐·李商隐《日日》

猜你喜欢