文章解析

杂曲歌辞·行路难三首

朝代:唐作者:柳宗元浏览量:1
jūn
jiàn
kuā
zhú
kuī
yuān
tiào
liáng
běi
hǎi
chāo
kūn
lún
xiāo
jué
hàn
chū
hàng
mǎng
piē
liè
zuǒ
yòu
xīng
chén
jìn
dào
shǔ
fēng
zhēng
shì
tūn
běi
fāng
jìng
rén
zhǎng
jiǔ
cùn
kāi
kǒu
zhǎng
gèng
xiào
xuān
jiū
jiū
yǐn
shí
shēng
zhōng
tiān
nián
suī
zhì
shǎo
chéng
suì
zuò
shǐ
使
ér
xiāng
bēi
lián
héng
jīn
luó
qiān
shān
gōng
mìng
cǎi
zhuó
chuán
shēn
lín
jiǎn
shí
bǎi
niú
lián
yāng
cuī
shuāng
yuán
wàn
wéi
qiān
xún
fáng
dào
dōng
西
jué
dào
shān
huǒ
fén
háo
jiàn
bǎo
lán
jiàn
dāng
cún
qún
cái
wèi
chéng
zhì
yāo
xiāo
huō
kōng
yán
luán
bǎi
liáng
tiān
zāi
huǒ
jiàng
shí
láng
xiāng
chóu
yuān
jūn
jiàn
nán
shān
dòng
liáng
shǎo
ài
cái
yǎng
shuí
lùn
fēi
xuě
duàn
dào
bīng
chéng
liáng
hóu
jiā
chì
tàn
diāo
fáng
pán
lóng
yào
耀
huì
zhāng
xióng
dūn
bào
zhì
zhēng
áng
zǎn
luán
cóng
è
崿
shè
zhū
guāng
dān
xiá
cuì
piāo
xiāng
měi
rén
xiàng
huí
míng
dāng
xuě
shān
bīng
tài
yáng
xīng
chán
bēn
zǒu
zhǐ
yǎn
shuāng
yàn
hóng
liáng
fēng
tái
xiè
shēng
guāng
shì
huī
zhì
cān
shāng
shèng
shí
guì
fǎn
jiàn
táo
shēng
kuí
shàn
ān
cháng

作者介绍

唐代文学家、哲学家,“唐宋八大家”之一

柳宗元(773~819),唐代文学家、哲学家。字子厚,河东解县(今山西运城西南)人。贞元进士。曾与刘禹锡等参加主张革新的王叔文集团,任礼部员外郎,失败后贬为永州司马,后迁柳州刺史。世称柳河东、柳柳州。柳宗元与韩愈倡导古文运动,两人并称“韩柳”,名列“唐宋八大家”。其与刘禹锡并称“刘柳”,与王维、孟浩然、韦应物并称“王孟韦柳”。在文学上,柳宗元诗文兼擅,文的成就更高。柳文大致可分为两大类:一类属哲学、历史、政治论文;另一类属文学创作,包括寓言、骚赋、骈文、传记等多种文体,而以讽刺杂文和山水游记最具特色。散文多学西汉文章,峭拔矫健,说理透彻,结构谨严。又工诗,风格清峭。代表作品有《天说》《捕蛇者说》《三戒》《江雪》等。著有《河东先生集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·柳宗元《吊屈原文》

下一篇:唐·柳宗元《奉平淮夷雅表·皇武命丞相度董师集大功也》

猜你喜欢