文章解析

弘农公以硕德伟材屈于诬枉左官…谨献诗五十韵以毕微志

朝代:唐作者:柳宗元浏览量:1
zhī
mìng
wèi
guì
shí
zhōng
shèng
suǒ
zāng
chù
xīn
chǒng
rèn
xíng
cáng
guān
shí
xīn
ān
fēng
chuán
lín
jìn
xiāng
tǐng
shēng
tuī
bào
wèi
xiá
yǎng
lóng
xiāng
gàn
yǒu
qiān
xún
sǒng
jīng
wén
bǎi
liàn
gāng
mào
gōng
shùn
gāo
yùn
zhuàng
huáng
shī
shū
yòu
fēng
yáo
hàn
chǎng
zhāng
zhòng
sòng
zhù
hóu
chāng
xiàn
chū
téng
jià
shén
zhōu
zhuǎn
yào
耀
máng
yòu
yán
yíng
jiǎn
zuǒ
xiá
bèi
tiáo
gāng
xiǎng
qiè
chén
pèi
yān
nóng
jìn
shì
xiāng
liù
qià
lùn
jiāng
bīng
yáng
lái
fèng
zūn
zhòng
yáng
qīng
cái
yōu
zhù
shí
gōng
shàn
yán
láng
jùn
jié
lín
héng
jiào
fēng
mǎn
zhāng
rén
guī
jùn
gōng
liáng
shuí
liú
niàn
fán
yán
kěn
guò
fáng
fēi
zhēn
dào
jīn
yǒu
chí
láng
guī
xiū
qián
diāo
chán
guān
jiù
xíng
xùn
xíng
fāng
mìng
tuī
zhāng
zhí
yòng
míng
xiāo
è
hái
jiāng
dào
shèng
gāng
jìng
guó
shè
ēn
zhào
nán
táng
yuàn
yóu
féng
duō
róng
jìng
qiáng
huǒ
yán
qīn
wǎn
yǎn
yīng
miù
luán
huáng
zhōng
nán
duì
fén
zhī
wèi
gǎi
fāng
yuǎn
qiān
guì
lǐng
zhōng
zhì
háng
suī
huái
怀
zhào
zhī
tiān
wèi
kuāng
lùn
xián
dàn
sāo
ài
yuǎn
yóu
shāng
zhōu
qún
pǐn
zhòng
míng
zhào
wàn
fāng
dòu
jiān
shōu
tái
shàng
guà
qīng
guāng
wèi
shēn
rén
yāo
cóng
shèng
ráng
qín
mín
quǎn
zhōu
shì
kāng
zhuāng
cǎi
shòu
hái
chuí
ài
huá
zān
gèng
jié
fáng
gāo
qiān
dǐng
yáo
hǎo
shū
wáng
shù
huán
jīn
dān
xiá
yìng
shàng
yáng
liú
huān
chàng
róng
yào
zuì
duì
qīng
liáng
yǒu
réng
tóng
cháng
liáo
měi
táng
yuān
lóng
guò
shào
bīng
diào
wáng
xiáng
lòu
tiān
mén
jìng
tóng
tuó
huāng
jiàn
chán
qiū
liàn
yàn
sōng
shǎo
wēi
máng
zūn
zhǔ
yún
chōng
tiān
huáng
jiàng
shén
zhōng
zhǒng
huì
míng
yáng
cāng
rén
guó
nán
kuī
qiáng
tōng
jiā
shū
kǒng
jiù
hǎo
pān
yáng
shì
pái
zhāng
zhì
shí
qíng
zhòng
xiáng
yán
léi
xiè
wǎng
hèn
huī
zhǎng
jiǎ
chóu
dān
è
zōu
shū
qiè
liáng
jiǒng
xīn
shì
zhāo
shì
lǎn
yáng
kuáng
míng
quán
huái
怀
shā
shì
wàng
liàn
ēn
gǎn
chuí
lèi
duì
qīng
xiāng

作者介绍

唐代文学家、哲学家,“唐宋八大家”之一

柳宗元(773~819),唐代文学家、哲学家。字子厚,河东解县(今山西运城西南)人。贞元进士。曾与刘禹锡等参加主张革新的王叔文集团,任礼部员外郎,失败后贬为永州司马,后迁柳州刺史。世称柳河东、柳柳州。柳宗元与韩愈倡导古文运动,两人并称“韩柳”,名列“唐宋八大家”。其与刘禹锡并称“刘柳”,与王维、孟浩然、韦应物并称“王孟韦柳”。在文学上,柳宗元诗文兼擅,文的成就更高。柳文大致可分为两大类:一类属哲学、历史、政治论文;另一类属文学创作,包括寓言、骚赋、骈文、传记等多种文体,而以讽刺杂文和山水游记最具特色。散文多学西汉文章,峭拔矫健,说理透彻,结构谨严。又工诗,风格清峭。代表作品有《天说》《捕蛇者说》《三戒》《江雪》等。著有《河东先生集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·柳宗元《乐府杂曲·鼓吹铙歌·奔鲸沛》

下一篇:唐·柳宗元《临江之麋》

猜你喜欢