文章解析

奉平淮夷雅表·皇武命丞相度董师集大功也

朝代:唐作者:柳宗元浏览量:1
huáng
yīn
huái
jīn
nǎi
chē
huán
cài
lái
jiǎo
zhòng
hūn
yín
shèn
chéng
kuáng
bēn
jiào
náo
gàn
xíng
huáng
wéi
kuàng
zhū
yuè
wǎng
shì
shī
shī
shì
cài
rén
yòu
bài
shǒu
miào
yuán
guī
lèi
shè
shì
jīn
jié
huáng
huáng
zhì
diāo
jiǎ
xióng
wēi
mìng
shì
bài
shǒu
chū
dōng
tiān
zi
jiàn
zhī
léi
jiǎ
shì
chóng
dǐng
nào
xiàn
bǎi
biān
fán
bǎi
qīng
shì
bān
zhōu
xuán
shè
chǎn
nǎi
nǎi
qián
shú
jué
yóu
zuǒ
duō
xián
wǎn
wǎn
zhōu
dào
shān
chuān
yuǎn
yáng
ěr
zhāo
zhì
jiàng
lián
lián
pèi
dào
xùn
qún
shuài
quán
yǒng
lái
gōng
yuē
zhī
shì
é
é
shì
ěr
róng
wéi
zhī
zhái
jìn
yǎn
hūn
kuáng
póu
xiōng
wán
fēng
wèi
táng
chì
zi
jué
shì
kàng
méng
bèi
tài
yáng
wáng
hún
hún
shì
shì
huò
shī
ruò
cài
xiōng
jiǒng
lái
zuǒ
dǎo
qiān
jué
zài
zài
chéng
xiàng
shì
lín
chí
xíng
xīn
wēi
ān
yǒu
zhǎng
lín
céng
shì
huān
náo
huà
wèi
ōu
yín
huáng
yuē
lái
guī
xiāng
jué
zhī
chéng
guó
zuò
xià
bài
shǒu
tiān
zi
shèng
shén
bài
shǒu
huáng
yòu
xià
rén
huái
píng
zhèn
shì
shuò
nán
miào
jiāo
gào
yīn
guī
niú
xiū
fēng
jià
wéi
huáng
yǒng
bǎo
jiāng

作者介绍

唐代文学家、哲学家,“唐宋八大家”之一

柳宗元(773~819),唐代文学家、哲学家。字子厚,河东解县(今山西运城西南)人。贞元进士。曾与刘禹锡等参加主张革新的王叔文集团,任礼部员外郎,失败后贬为永州司马,后迁柳州刺史。世称柳河东、柳柳州。柳宗元与韩愈倡导古文运动,两人并称“韩柳”,名列“唐宋八大家”。其与刘禹锡并称“刘柳”,与王维、孟浩然、韦应物并称“王孟韦柳”。在文学上,柳宗元诗文兼擅,文的成就更高。柳文大致可分为两大类:一类属哲学、历史、政治论文;另一类属文学创作,包括寓言、骚赋、骈文、传记等多种文体,而以讽刺杂文和山水游记最具特色。散文多学西汉文章,峭拔矫健,说理透彻,结构谨严。又工诗,风格清峭。代表作品有《天说》《捕蛇者说》《三戒》《江雪》等。著有《河东先生集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·柳宗元《奉平淮夷雅表·方城命愬守也卒入蔡得其大丑以平淮右》

下一篇:唐·柳宗元《清水驿丛竹天水赵云余手种一十二茎》

猜你喜欢