文章解析

续古诗十首

朝代:唐作者:白居易浏览量:1
sòng
jūn
yuǎn
xíng
xíng
fēi
zhōng
yuán
hǎi
wài
huáng
shā
líng
pīng
qiè
tiáo
cháng
zhēng
jūn
wàng
gōng
míng
guī
qiè
yōu
shēng
shuí
jiā
rén
chè
suǒ
hèn
mìng
shēn
jià
chí
bié
qiè
shēn
yǒu
cún
qiè
xīn
gǎi
shēng
zuò
guī
zhōng
zuò
shān
tóu
shí
yǎn
lèi
bié
xiāng
piāo
yáo
jiāng
yuǎn
xíng
máng
máng
绿
zhōng
chūn
jǐn
qíng
shàng
qiū
lǒng
gāo
píng
fēng
chuī
táng
huā
niǎo
shí
shēng
dài
rén
zhī
xìng
míng
huà
zuò
bàng
nián
nián
chūn
cǎo
shēng
gǎn
jīn
yíng
yíng
cháo
cǎi
shān
shàng
wēi
cǎi
shān
shàng
wēi
suì
yàn
wēi
jǐn
lái
suǒ
wèi
zuò
yǐn
bái
shí
shuǐ
shǒu
qīng
sōng
zhī
jié
zhǎng
shēng
qīng
qiě
bēi
fēi
féi
suǒ
cháng
zhí
wéi
huàn
shǐ
fēi
bǎo
suǒ
yōu
jìng
wèi
xíng
xíng
wèi
cháng
zhǎng
xiān
cǎo
shān
miáo
gāo
yún
fēng
xuě
zhé
jìn
jiàn
sōng
cuī
wèi
xīn
fēng
cuī
zhǎng
yīn
bǎi
zhàng
jiàn
cùn
jīng
shān
shàng
chūn
lián
jié
shì
gǎn
yíng
jīn
yǎo
tiǎo
shuāng
huán
róng
zhòu
xíng
cháng
bǐng
zhú
hán
lán
xīn
guàn
shuāng
zhú
dāng
bèi
pín
wèi
shǒu
yōu
méi
xuǎn
nián
guò
sān
liù
suì
wàng
hàn
gōng
shuí
zài
huáng
jīn
hán
dān
jìn
chàng
néng
chàng
huáng
huā
chēng
jūn
xīn
ēn
róng
lián
jiǔ
yuǎn
fāng
shì
shū
sān
shí
nián
chéng
zhī
lái
guān
cháng
ān
duō
wáng
hóu
yīng
jùn
jìng
pān
yuán
xìng
suí
zhòng
bīn
mén
guǎn
jiān
dōng
yǒu
zhǐ
jiǔ
zhōng
táng
yǒu
guǎn
xián
wèi
xiàng
duì
kāi
yán
guì
shì
fēi
zhǔ
rén
zhōng
huān
pín
jiàn
duō
huǐ
yóu
zi
zhōng
tàn
guī
guī
xiāng
pín
ān
liáng
fēng
piāo
jiā
shù
jiǎn
fāng
huá
xià
yǒu
gǎn
qiū
pān
tiáo
bēi
jiē
běn
yōu
xián
jié
shì
háo
jiā
háo
jiā
duō
mén
nèi
jiāo
shē
liáng
rén
jìn
fēng
hóu
chū
míng
cóng
guì
lái
ēn
báo
chán
yán
duō
zhǒng
shǒu
qún
qiè
xié
dàn
xìn
yán
yǒu
diàn
chá
xīn
xiá
róng
guāng
wèi
xiāo
xiē
huān
ài
cuō
tuó
zhǎng
shàng
huà
wèi
yǎn
zhōng
shā
yíng
yíng
chǐ
shuǐ
hào
hào
qiān
zhàng
yán
xiǎo
suí
fēn
yǒu
fēng
guī
fáng
yóu
ěr
bāng
guó
dāng
xīn
suǒ
shēn
suǒ
wèi
cháng
zhōng
shū
shū
liáng
yǒu
tóng
xīn
jiǔ
nián
jiàn
miàn
sān
nián
shū
niàn
lìng
rén
lǎo
bào
zuò
zhǎng
yíng
zūn
jiǔ
fēi
jūn
shuí
lǎn
chū
mén
xíng
yóu
guān
rào
lín
dàn
dàn
chūn
shuǐ
nuǎn
dōng
fēng
shēng
绿
shàng
yǒu
míng
yàn
xià
yǒu
diào
wěi
fēi
chén
lín
yǒu
ér
fāng
chǔ
zhī
zi
shāng
qín
zhī
chū
yóu
qiǎn
yōu
shú
zhī
yōu
yǒu
chūn
dàn
chū
chū
tóng
tóng
yào
耀
chén
huī
cǎo
zhào
wèi
yuǎn
yún
zhī
tiān
àn
huì
dāng
hūn
shí
suī
yǒu
dōng
nán
fēng
wēi
néng
chuī
zhōng
yuán
suǒ
yǒu
mǎn
qīng
qīng
kuí
yáng
guāng
wěi
yún
shàng
qīng
xīn

作者介绍

“唐代三大诗人”之一,“诗魔”

白居易(772~846),唐代诗人。字乐天,号香山居士、醉吟先生,籍贯太原(今属山西)。贞观进士,曾官居太子少傅,谥号文,世称白傅、白文公。白居易与元稹世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”,还与李白、杜甫并称“唐代三大诗人”。在文学上,他积极倡导新乐府运动,主张“文章合为时而著,歌诗合为事而作”,诗风平畅自然、通俗浅切,相传老妪也能听懂。早期讽喻诗揭发时政弊端、反映民生困苦;自遭受贬谪后,远离政治纷争,诗文多怡情悦性、流连光景之作。代表作品有《新乐府》《秦中吟》《长恨歌》《琵琶行》《赋得古原草送别》等。 有《白氏长庆集》传世。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·白居易《懒出》

下一篇:唐·白居易《岁假内命酒赠周判官、萧协律》

猜你喜欢