文章解析

赴江陵途中寄赠王二十补阙李十一拾遗…员外翰林三学士

朝代:唐作者:韩愈浏览量:1
chén
fàng
zhú
xuè
zhuī
qiān
yóu
hàn
màn
shěng
shí
huǎng
chéng
huò
shàng
shū
shàng
shū
yóu
shì
nián
jīng
shī
hàn
tián
shǎo
suǒ
shōu
shàng
lián
mín
shí
zhēng
bàn
xiū
yǒu
jīng
fèi
wèi
miǎn
fán
zhēng
qiú
zhě
yún
pín
zhě
liú
chuán
wén
jiān
chì
zi
gōu
chí
nán
dòu
diào
kěn
chóu
shí
chū
è
饿
zhě
chóu
qīn
féng
dào
biān
zhù
jiǔ
yōu
guī
shě
néng
shí
yǒu
zhōng
gōu
shì
huì
chú
shǐ
chéng
dāng
yán
qiū
bài
shū
mén
wèi
zhōng
níng
móu
shàng
chén
rén
lìng
jué
hóu
xià
chén
diān
nèi
gēn
běn
yōu
xuě
yàn
fēng
shú
xìng
kuān
dài
cán
móu
tiān
zi
rán
gǎn
kōng
tàn
chóu
móu
wèi
yán
shī
shè
nǎi
fǎn
qiān
yán
zhōu
tóng
guān
jǐn
cái
jùn
piān
shàn
liǔ
liú
huò
yán
xiè
chuán
zhī
luò
yuān
chóu
èr
zi
ěr
jiāng
duàn
hái
zhōng
shǐ
使
lín
mén
qiǎn
qǐng
liú
bìng
mèi
chuáng
fēn
zhī
míng
yōu
bēi
jiù
bié
bǎi
qǐng
hàn
tóu
ruò
bào
zhì
zi
chū
bài
wàng
cán
xiū
mǐn
miǎn
huí
xíng
xíng
lián
zhōu
cháo
wèi
qīng
yún
shì
zuò
bái
tóu
qiú
shāng
shān
dōng
yuè
bīng
dòng
jué
xíng
zhōu
chūn
fēng
dòng
tíng
làng
chū
jīng
zhōu
lǐng
dào
suǒ
rèn
yán
fèng
jūn
hóu
suān
hán
dào
suí
shì
shēng
chuāng
yóu
yuǎn
chù
mín
shì
yuán
hóu
shēng
níng
duō
fèn
忿
hěn
shé
fēn
cháo
zhāo
bái
yán
xià
shuāng
míng
dòu
xiū
liú
yǒu
shé
lèi
liǎng
shǒu
yǒu
qún
fēi
yóu
qióng
dōng
huò
yáo
shàn
shèng
xià
huò
zhòng
qiú
zuì
wèi
hōng
xiāo
líng
qiū
léi
tíng
zhù
guāng
guài
xiàng
nán
móu
qián
gòu
shí
jiā
chōu
cāi
xián
dòng
zhì
duì
àn
zhé
huái
怀
chóu
qián
ēn
shè
xīn
hái
yōu
guǒ
rán
yòu
zhí
guī
chú
yōu
xióng
qiě
téng
líng
jǐn
máo
cáo
yuàn
chǔ
shì
bēi
zōu
shēng
píng
rén
suǒ
xué
jiē
kǒng
zhōu
zǎo
zhī
guān
liè
sān
hòu
chóu
kuàng
qīn
àn
qiāo
bàng
jiān
tōu
xuán
zhī
shī
shì
shì
kǒng
xiāng
shuǐ
qīng
qiě
liáng
fēng
xiū
xiū
wéi
shǒu
guī
shàng
yóu
zuó
zhě
jīng
shǐ
使
zhì
huáng
chuán
miǎn
liú
rán
xià
míng
zhào
shǒu
zuì
zhū
gòng
dōu
wén
diān
yāo
bèi
é
guān
jìn
hóng
鸿
chóu
bān
xíng
zài
huáng
pèi
míng
láng
qiú
zhù
zhēn
guàn
liè
biān
fēng
tuō
dōu
móu
sān
xián
tuī
shì
cóng
zhuó
luò
qīng
méi
zōu
gāo
cān
zào
huà
qīng
wén
huàn
huáng
yóu
xié
xīn
shèng
zhì
tóng
máo
yóu
xiǎo
yǒng
鹿
míng
shí
píng
guì
yōu
yōu
fēng
miǎo
cháng
tóng
chóu
shī
zhì
zǎo
shuāi
huàn
qián
yóu
cóng
chǐ
齿
quē
shǐ
shé
wèi
róu
yīn
yòu
sāi
jiàn
néng
děng
xūn
yóu
shēn
guān
mìng
sōng
qiū
kōng
huái
怀
yān
néng
guǒ
dàn
jiàn
suì
qiú
yīn
tāng
mǐn
qín
shòu
jiě
wǎng
zhù
zhū
máo
léi
huàn
jué
bǎo
jiàn
yuān
fēn
xiāo
dòu
niú
dào
chéng
shàng
shuí
néng
jiè
qián
chóu
yīn
qín
yǒu
míng
yuè
fēi
àn
tóu

作者介绍

唐代文学家,“唐宋八大家”之首

韩愈(768~824),唐代文学家、哲学家。字退之,河南河阳(今河南孟州南)人。贞元进士,官至礼部侍郎。谥号文。因昌黎(今辽宁义县)是韩氏郡望,其文中常自称“郡望昌黎”,故世称“韩昌黎”“昌黎先生”。韩愈提倡散体,与柳宗元同为古文运动的倡导者,并称“韩柳”。他被列为“唐宋八大家”之首,散文在继承先秦、两汉古文的基础上,加以创新和发展,气势雄健。其与柳宗元、欧阳修和苏轼并称“千古文章四大家”。诗与孟郊齐名,并称“韩孟”。诗风奇崛雄伟,力求新警,有时流于险怪。又善为铺陈,好发议论,后世有“以文为诗”之评,对宋诗影响颇大。代表作品有散文《师说》《祭十二郎文》,诗歌《左迁至蓝关示侄孙湘》《早春呈水部张十八员外》《山石》等。著有《昌黎先生集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·韩愈《相和歌辞·猛虎行》

下一篇:唐·韩愈《奉和虢州刘给事使君三堂新题二十一咏·竹洞》

猜你喜欢