文章解析

出郴

朝代:唐作者:王昌龄浏览量:1
zhū
nán
dōng
chūn
lián
fēng
chóu
yīn
xià
cāng
hēi
yān
hán
qīng
jiāng
lóu
jǐng
kāi
yán
沿
xiǎng
suí
xīng
chóu
dàn
wàng
yǒu
xùn
zhōu
dié
shā
wèi
gǎng
bēng
yōu
shí
mài
jǐn
héng
gèn
qián
tán
shí
liú
jiàn
wàn
jǐn
yóu
yǒng
shì
rén
yuǎn
hái
cǎo
shōu
yíng
suō
jīn
wǎng
yōu
chēn
qún
shān
gāo
lǎo
zhōng
zhōu
shú
yún
chuǎn
jiàng
shì
huàn
yóu
yīn
huǒ
suǒ
dān
shā
jiāng
ěr
móu
zuó
lín
dān
jǐng
xiàng
héng
yáng
qiú
tóng
jiù
lái
xiāng
tuō
shēn
dāng
yǒu
chóu
shù
yuè
nǎi
fēng
tuān
chéng
xiū
rén
shàn
zhú
tóng
zi
néng
ōu
hán
dàng
yàng
hóng
鸿
yōu
yōu

作者介绍

盛唐著名边塞诗人

王昌龄(690?~ 756?),唐代诗人。字少伯,京兆长安(今陕西西安)人。开元进士,授校书郎,改汜水尉,再迁江宁丞,晚年贬龙标尉。世称王江宁、王龙标。开元、天宝间,王昌龄诗名甚盛,有“诗家夫子王江宁”之称。其尤擅七绝,多写当时边塞军旅生活,气势雄浑,格调高昂,被称为“七绝圣手”。宫词善写女性幽怨之情,也为世所称。后人辑有《王昌龄集》,另有《诗格》,论诗颇多创见。代表作品有《从军行》七首、《出塞》二首、《采莲曲》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·王昌龄《录自《文镜秘府论》》

下一篇:唐·王昌龄《为张(亻贵)赠阎使臣》

猜你喜欢