文章解析

往年随故府吴兴公夜泊芜湖口今赴官西去再宿

朝代:唐作者:杜牧浏览量:1
nán
zhǐ
líng
yáng
dōng
liú
shì
nián
zhòng
ēn
shān
wèi
shuāng
bìn
xuě
piāo
rán
shù
rèn
cán
tóu
qún
gōng
kuì
pāi
jiān
dài
méng
jǐn
xiù
chén
chán
yuán
guō
kuí
huáng
jīn
jùn
qīng
bái
xiān
xiū
huán
zhàng
yīng
mán
jiān
shěn
bēi
huì
qiū
huā
luò
mào
yán
jīng
míng
jiǒng
guān
pèi
zhào
shén
xiān
chóu
huà
yán
yōu
róng
dào
shí
quán
ōu
yáo
rén
quǎn
shù
lián
tiān
fèng
chāo
diàn
qīng
jīn
sàn
shì
yān
cāng
shēng
wèi
jīng
fén
cǎo
qiān
mián
wǎng
shì
wéi
shā
yuè
dēng
dàn
chuán
xiàn
shān
yún
yǐng
pàn
táng
shuǐ
shēng
qián
guó
hái
guī
shēng
lián
gāo
lèi
míng
yáng
biān

作者介绍

晚唐杰出诗人

杜牧(803~852?),唐代文学家。字牧之,号樊川居士,京兆万年(今陕西西安)人。因晚年居长安南樊川别墅,故后又称“杜樊川”。大和进士,官终中书舍人。杜牧的诗文,多指陈讽谕时政。其诗在晚唐成就颇高,后人称杜甫为“老杜”,称杜牧为“小杜”,又与李商隐并称“小李杜”。诗作风格独特,既风华流美而又俊爽疏朗,气势豪宕而又情致婉约。文以《阿房宫赋》最为著名。代表作品有《清明》《山行》《题乌江亭》《泊秦淮》等。著有《樊川文集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·杜牧《许七侍御弃官东归潇洒江南颇闻自适高秋企望》

下一篇:唐·杜牧《送太昱禅师(一作许浑诗)》

猜你喜欢