文章解析

李长吉歌诗叙

朝代:唐作者:杜牧浏览量:1
tài
nián
shí
yuè
zhōng
bàn
shí
shě
wài
yǒu
chuán
jiān
shū
zhě
yuē
yǒu
huǒ
lái
zhī
guǒ
xián
xué
shì
shěn
gōng
zi
míng
shū
tòng
yuē
wáng
yǒu
yuán
zhōng
ài
shèn
hòu
xiāng
yǐn
shí
qiě
cháng
shòu
píng
shēng
suǒ
zhù
shī
wèi
biān
fán
èr
bǎi
sān
shí
sān
shǒu
shù
nián
lái
dōng
西
nán
běi
liáng
wèi
shī
jīn
zuì
jiě
mèi
yuè
qiè
zhì
shī
qián
suǒ
shòu
zhě
wǎng
shì
fán
huà
yán
yóu
chù
suǒ
hòu
shāng
fàn
xiǎn
xiǎn
rán
yǒu
wàng
zhě
jué
chū
jiā
shì
yǎng
wèn
cháng
hèn
xiǎng
rén
yǒng
wèi
yán
zhǐ
zi
hòu
wèi
jǐn
dào
suǒ
lái
yóu
shǎo
jiě
guǒ
shū
dào
míng
jiù
gōng
xiè
qiě
yuē
shì
wèi
cái
jué
chū
qián
ràng
shù
shēn
wéi
gōng
yuē
gōng
shī
wèi
shēn
miào
qiě
jǐn
zhī
zhī
shī
duǎn
cháng
jīn
shí
ràng
néng
dāng
gōng
jiù
xiè
dào
suǒ
gǎn
gōng
yuē
zi
ruò
shì
shì
dāng
màn
yīn
gǎn
miǎn
wèi
zhōng
shèn
cán
táng
huáng
zhū
sūn
zhǎng
yuán
zhōng
hán
dào
shī
yún
yān
mián
lián
wèi
tài
shuǐ
zhī
tiáo
tiáo
wèi
qíng
chūn
zhī
àng
àng
wèi
qiū
zhī
míng
jié
wèi
fēng
qiáng
zhèn
wèi
yǒng
guān
zhuàn
dǐng
wèi
shí
huā
měi
wèi
huāng
guó
duò
diàn
殿
gěng
mǎng
qiū
lǒng
wèi
yuàn
hèn
bēi
chóu
jīng
áo
zhì
niú
guǐ
shé
shén
wèi
huāng
dàn
huàn
gài
sāo
zhī
miáo
suī
huò
guò
zhī
sāo
yǒu
gǎn
yuàn
duì
yán
jūn
chén
luàn
shí
yǒu
rén
nǎi
suǒ
wèi
yǒu
shì
néng
tàn
xún
qián
shì
suǒ
shēn
tàn
hèn
jīn
wèi
cháng
jīng
dào
zhě
jīn
tóng
xiān
rén
hàn
liáng
jiān
gōng
yáo
qiú
qíng
zhuàng
jué
yuǎn
jìng
jiān
shū
néng
zhī
zhī
shēng
èr
shí
nián
shì
jiē
yuē
shǐ
使
qiě
wèi
shǎo
jiā
mìng
sāo
hòu
fán
shí
yǒu
nián
jīng
zhào
wèi

作者介绍

晚唐杰出诗人

杜牧(803~852?),唐代文学家。字牧之,号樊川居士,京兆万年(今陕西西安)人。因晚年居长安南樊川别墅,故后又称“杜樊川”。大和进士,官终中书舍人。杜牧的诗文,多指陈讽谕时政。其诗在晚唐成就颇高,后人称杜甫为“老杜”,称杜牧为“小杜”,又与李商隐并称“小李杜”。诗作风格独特,既风华流美而又俊爽疏朗,气势豪宕而又情致婉约。文以《阿房宫赋》最为著名。代表作品有《清明》《山行》《题乌江亭》《泊秦淮》等。著有《樊川文集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·杜牧《暝投云智寺渡溪不得,却取沿江路往》

下一篇:唐·杜牧《润州二首 其二》

猜你喜欢