文章解析

分司东都寓居履道叨承川尹刘侍郎大夫恩知上四十韵

朝代:唐作者:杜牧浏览量:1
mìng
shì
rén
ruì
kuāng
jūn
zài
yuè
líng
xūn
běi
jīn
kuàng
dōng
míng
miào
pái
yīng
shī
néng
líng
qīn
xiāng
àn
lán
dòng
fěn
wéi
xīn
zhōu
kǒng
chuán
wén
jiào
xiāo
cáo
shòu
jīng
jiā
tóng
ān
jìn
jiù
shí
jīn
líng
xìng
jiān
xié
bèi
xīn
yīn
míng
jìn
xián
guāng
yuè
zhū
è
zhù
léi
tíng
chāng
kāi
shí
zhào
xiāo
sháo
zòu
chù
tīng
shuǐ
jīng
xuán
yún
zhǎn
gōng
píng
pěng
zhào
xún
qiān
lǒng
fēi
shū
jǐng
xíng
xiān
shēng
wēi
huó
jiāo
míng
róng
zhòng
qín
jūn
jiàn
gōng
gāo
hàn
jiāng
míng
chán
huí
sāi
gàn
sàn
tóng
tíng
shùn
měi
huáng
ēn
qià
diān
guó
níng
tuī
zhǎng
gào
tāng
wǎng
shǔ
xíng
zhì
péng
lái
yǎn
yīng
zhōu
gǒng
luò
tíng
qún
xiān
hài
mín
gèng
tiān
dīng
huá
mén
zhǎng
sāi
háo
jiā
jiōng
zhī
tái
shàng
jìng
sān
huò
jǐng
zhōng
píng
yùn
píng
kāi
xiá
xióng
máng
dài
xíng
huǒ
zhōng
jiāo
绿
shù
quán
xià
zhú
qīng
píng
yuè
shuāng
jié
sān
tái
kōng
xīng
fèng
chí
fāng
zhù
lín
huì
xíng
hán
shǔ
liú
diàn
guāng
yīn
shèn
jiàn
líng
sàn
cáo
fēn
bái
chóng
zhí
yǎn
yóu
qīng
chéng
guān
shě
yōng
tíng
sōng
yún
qīn
xiàng
shǔ
jiē
jiāo
jiōng
宿
huí
wèi
zhǎo
chūn
shā
diàn
zuò
tīng
zēng
fěi
cuì
zhū
wǎng
guà
qīng
tíng
chí
xiǎo
chū
zhuǎn
shāng
qiū
líng
mèng
zhōng
yǎo
yǎo
yín
zhú
yíng
yíng
xiǎo
shū
nán
xiě
bēi
chí
jiǔ
xǐng
jiǔ
pín
jīng
zǎo
yàn
duō
bìng
fàng
cán
yíng
xuě
jìn
gēn
zhú
fēng
diāo
shù
jiá
míng
zhuǎn
hóu
kōng
ē
nuó
chuí
shǒu
pīng
tíng
jìng
cuī
xīn
yāo
léi
jiǎn
jiù
tīng
hǎi
biān
yōng
zhú
chòu
chén
wài
qiè
tūn
xīng
yǐn
bào
kuī
zhòng
yǎn
qián
qiú
zhuó
jīng
shāng
guī
zhào
yuè
nán
shui
líng

作者介绍

晚唐杰出诗人

杜牧(803~852?),唐代文学家。字牧之,号樊川居士,京兆万年(今陕西西安)人。因晚年居长安南樊川别墅,故后又称“杜樊川”。大和进士,官终中书舍人。杜牧的诗文,多指陈讽谕时政。其诗在晚唐成就颇高,后人称杜甫为“老杜”,称杜牧为“小杜”,又与李商隐并称“小李杜”。诗作风格独特,既风华流美而又俊爽疏朗,气势豪宕而又情致婉约。文以《阿房宫赋》最为著名。代表作品有《清明》《山行》《题乌江亭》《泊秦淮》等。著有《樊川文集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·杜牧《梁秀才以早春旅次大梁将归郊扉言怀兼别示…走笔依韵》

下一篇:唐·杜牧《和宣州沈大夫登北楼书怀》

猜你喜欢