文章解析

奉和郎中题仙岩瀑布十四韵

朝代:唐作者:灵澈浏览量:1
zhì
xián
zài
jùn
mín
ān
sān
nián
měi
huái
怀
zhēn
shì
xīn
sūn
yóu
chà
jiān
cǎi
bǎi
dài
hòu
zhī
rén
qián
mén
xiǎn
yǎng
lín
shēn
wén
chán
yuán
shàng
yǒu
qiān
suì
shù
xià
fēi
bǎi
zhàng
quán
qīng
zhǎng
léi
dān
qīng
níng
shuāng
yān
yáo
jiāng
jìn
àn
fāng
lián
bái
shí
yán
hán
lǎo
téng
huā
xiān
xuān
huáng
qiáo
kōng
rán
shān
dōng
hǎi
míng
yuè
gāo
shēng
tiān
píng
shēng
zhú
bǎi
suī
yuǎn
piān
yǒng
yuàn
chóu
guó
ēn
jiāng
jīn
tián
zǎo
cháo
rén
yīng
yīng
dān
xián
shuí
cāng
zhōu
fāng
shè
chuān

作者介绍

唐代著名诗僧

灵澈(746—816),字澄源,唐代浙江会稽云门寺僧。俗姓汤,越州会稽(浙江省绍兴市)人。少时曾从严维学诗。出家后先在会稽云门山云门寺讲律,再至吴兴抒山妙喜寺与诗僧皎然切磋。公元785—804中,由皎然推荐先后结识包佶、李纾等。因受忌遭谤贬至福建汀州,遇赦后客居安徽宣州,卒葬于宣州。他是唐代著名诗僧,与皎然齐名。著有《律宗引原》十卷、《酬唱集》十卷,存时十六首,编为一卷,收入《全唐诗》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·灵澈《闻李处士亡》

下一篇:唐·灵澈《西林寄杨公》

猜你喜欢