文章解析

裴常侍以题蔷薇架十八韵见示因广为三十韵以和之

朝代:唐作者:白居易浏览量:1
tuō
zhì
gāo
jià
zǎn
huā
duì
xiǎo
táng
wǎn
kāi
chūn
hòu
xiù
yuàn
zhōng
yāng
jǐng
zhū
míng
zǎo
fāng
shí
bái
zhòu
zhǎng
nóng
yīn
tiān
gòng
zhēng
guāng
jiǎn
pái
qiān
è
yán
zhū
rǎn
wàn
fáng
yān
tiáo
shí
绿
fěn
ruǐ
huáng
gēn
dòng
tóng
yún
yǒng
zhī
yáo
chì
xiáng
jiǔ
wēi
dēng
xuàn
zhuǎn
bǎo
zhàng
yíng
huáng
shū
xūn
xíng
jìng
qīng
yīn
jiē
láng
zhào
liáng
zǎo
zhuō
yào
耀
biàn
diāo
qiáng
làn
ruò
cóng
rán
huǒ
yīn
shuāng
yān
zhī
hán
liǎn
xiào
xiāng
jiā
qià
chén
líng
lóng
lòu
yáng
luó
pái
kān
xié
zuì
yūn
qiǎn
shēn
zhuāng
zhà
jiàn
huí
miàn
yáo
kàn
duàn
cháng
fēng
cháo
fēi
yàn
xiāo
niáng
táo
cán
zhī
lán
ràng
fāng
shān
liú
suì
shí
zhú
xún
cháng
huì
cǎn
wēi
lán
lián
xiū
yìng
cáng
qiè
jiào
jiāo
zhàn
liǔ
huā
kuáng
qīng
cháo
yǒng
yīng
tòng
fāng
huà
píng
fēng
zhǎn
xiù
sǎn
gài
shuí
zhāng
cuì
jǐn
tiāo
chéng
dān
shā
yìn
zhù
xíng
xīng
xīng
níng
xuè
diǎn
jīn
kuāng
sǎn
luàn
wēi
hóng
piàn
jiān
xiān
nèn
máng
chù
sēng
piāo
cuì
liú
mào
luó
shang
guǎ
yáng
chūn
duō
qíng
shěng
láng
yuán
kuā
měi
yán
yǐn
chū
hǎo
wén
zhāng
dōng
rén
西
guī
xiāng
jiǎ
jūn
ài
shā
liú
zhù
jiāng

作者介绍

“唐代三大诗人”之一,“诗魔”

白居易(772~846),唐代诗人。字乐天,号香山居士、醉吟先生,籍贯太原(今属山西)。贞观进士,曾官居太子少傅,谥号文,世称白傅、白文公。白居易与元稹世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”,还与李白、杜甫并称“唐代三大诗人”。在文学上,他积极倡导新乐府运动,主张“文章合为时而著,歌诗合为事而作”,诗风平畅自然、通俗浅切,相传老妪也能听懂。早期讽喻诗揭发时政弊端、反映民生困苦;自遭受贬谪后,远离政治纷争,诗文多怡情悦性、流连光景之作。代表作品有《新乐府》《秦中吟》《长恨歌》《琵琶行》《赋得古原草送别》等。 有《白氏长庆集》传世。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·白居易《狂吟七言十四韵》

下一篇:唐·白居易《江州雪》

猜你喜欢