文章解析

慧林赋海棠

朝代:金作者:赵秉文浏览量:1
jūn
jiàn
sān
láng
huā
xià
chuī
níng
wáng
nuò
guǎn
fān
chuò
pāi
shēng
jīng
mèng
huá
qīng
hǎi
táng
dùn
jué
yán
yòu
jiàn
bǎi
huā
tán
běi
西
jiāo
zuì
huā
xiān
jué
lái
jiǔ
jǐn
huā
kōng
shī
rén
shì
xīn
yuán
guì
chūn
xiāo
kōng
duì
huà
sān
tàn
líng
shuí
yǒu
wáng
shī
xiān
shī
zhōng
huà
gèng
jūn
jiàn
西
yuán
wǎng
chēng
fán
xióng
luó
néng
chūn
fēng
xióng
lóu
jié
chūn
wēn
xīn
shū
yuè
míng
zhōng
xiān
tiáo
niǎo
niǎo
chūn
yóu
rào
kōng
qiáng
bàn
yóu
yīng
zhé
zèng
sēng
fáng
lái
yōu
rén
wèi
cén
shí
mén
lǎo
sēng
zhōng
duān
xiāng
yǒu
shì
dōng
ān
rén
sàn
hòu
yuè
xié
shū
yǐng
zhào
jiā

作者介绍

金代文学家

赵秉文(1159~1232),金代文学家。字周臣,号闲闲,磁州滏阳(今河北磁县)人。大定进士,官至礼部尚书。赵秉文能诗文,文长于辨析,以周程理学为主。其诗善于师法前代名家,如七言古诗模仿李白、苏轼,五言古诗模仿陶渊明、王维,七言绝句则学习杨万里。元好问评其诗“七言长篇,笔势纵放,不拘一律,律诗壮丽,小诗精绝”。著有《闲闲老人滏水文集》《闲闲外集》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:金·刁白《物质》

下一篇:金·李俊民《和平太行路韵 其二》

猜你喜欢