文章解析

有木诗八首

朝代:唐作者:白居易浏览量:2
yǒu
míng
ruò
liǔ
jié
gēn
jìn
qīng
chí
fēng
yān
jiè
yán
zhù
huá
é
é
bái
xuě
huā
niǎo
niǎo
qīng
zhī
jiàn
yīn
zhuǎn
gāo
shāo
chuí
jié
zhī
wèi
zhàng
ruǎn
ruò
chí
zhé
tiáo
yòng
fán
róu
cuì
fēi
wèi
shù
xìn
wán
lùn
cái
suǒ
shī
jīn
zāi
zhī
ěr
wèi
yǒu
míng
yīng
táo
zǎo
mào
chéng
huā
fán
piān
shòu
yíng
fēng
àn
yáo
dòng
yǐn
niǎo
qián
lái
niǎo
zhuó
zi
nán
chéng
fēng
lái
zhī
zhù
ruǎn
pān
wán
jiā
rén
huí
qiú
táo
ráo
xīn
xiàng
sōng
yún
hǎo
shì
yìng
qiáng
huā
běn
fēi
dāng
xuān
shù
suǒ
xìng
xiāo
rén
céng
wèi
yīng
yǒu
qiū
diāo
qīng
qīng
zài
jiāng
běi
wèi
wèi
dòng
tíng
měi
rén
zhí
shàng
shòu
pàn
ēn
xià
qín
jiāo
gài
shí
chéng
nǎi
shì
zhǐ
chòu
kān
shí
yǒu
shì
shì
zhě
zhēn
wěi
yóu
shí
měi
rén
yán
duì
zhī
cháng
tàn
zhōng
hán
hài
wài
jiǎo
líng
shuāng
réng
xiàng
zhī
jiān
qián
shēng
yǒu
míng
yīn
sēn
qiū
xīn
kōng
xiǔ
gēn
shēn
shàng
pán
báo
mèi
yán
qiǎo
niǎo
yāo
shēng
yīn
è
píng
wèi
cháo
xué
wǎng
lái
tuō
bàng
liù
běn
zhī
xiāng
jiāo
cuò
jiè
wèn
yīn
shēng
qiū
fēng
chuī
zi
luò
wèi
zhǎng
shè
tán
xià
rén
gǎn
shān
zhuó
huǒ
lái
fēng
huí
shāo
zhù
yǒu
xiāng
rǎn
rǎn
shān
tóu
shēng
zhǔ
rén
zhī
míng
zhǒng
jìn
xuān
ài
yǒu
fāng
wèi
yīn
diào
niè
qián
hòu
céng
yǐn
zhě
shí
rén
huó
huǐ
fēng
zhí
jiān
cǎi
duō
shì
wèn
shí
yào
rén
shǐ
zhī
míng
nián
shēn
màn
dāo
shí
měng
fēng
lái
wèi
lián
gēn
yǒu
míng
shuǐ
chēng
yuǎn
wàng
qīng
tóng
tóng
gēn
zhū
fēi
jìn
tǐng
duō
méng
lóng
cǎi
cuì
bǎi
lín
cūn
shì
sōng
wèi
tóng
sōng
bǎi
lèi
liè
jiā
shù
zhōng
zhī
ruò
shèng
xuě
shì
gāo
cháng
fēng
xuě
hái
fēng
chuī
西
dōng
róu
fāng
shèn
yáng
liǔ
zǎo
luò
xiān
tóng
wéi
yǒu
kān
shǎng
zhōng
xīn
chóng
yǒu
míng
líng
xiāo
zhuó
xiù
fēi
biāo
ǒu
zhū
shù
suì
chōu
bǎi
chǐ
tiáo
tuō
gēn
shù
shēn
kāi
huā
shù
shāo
wèi
shì
yīn
yǒu
dòng
yáo
dàn
shù
cuī
dào
zàn
piāo
yáo
fēng
cóng
dōng
chuī
zhé
zhōng
cháo
cháo
wèi
yún
huā
wèi
wěi
qiáo
yán
shēn
zhě
xué
róu
ruò
miáo
yǒu
míng
dān
guì
shí
xiāng
huā
tuán
xuě
míng
jiǎn
chūn
yún
绿
fēng
yǐng
qīng
shì
shuǐ
shuāng
zhī
lěng
zhàn
xiǎo
shān
yōu
róng
fán
niǎo
宿
jiàng
rén
ài
fāng
zhí
cái
jié
wèi
shà
gàn
wèi
chéng
yòng
zhī
jūn
zhòng
rèn
suī
guò
zhí
xīn
zhōng
zòng
fēi
liáng
dòng
cái
yóu
shèng
xún
cháng

作者介绍

“唐代三大诗人”之一,“诗魔”

白居易(772~846),唐代诗人。字乐天,号香山居士、醉吟先生,籍贯太原(今属山西)。贞观进士,曾官居太子少傅,谥号文,世称白傅、白文公。白居易与元稹世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”,还与李白、杜甫并称“唐代三大诗人”。在文学上,他积极倡导新乐府运动,主张“文章合为时而著,歌诗合为事而作”,诗风平畅自然、通俗浅切,相传老妪也能听懂。早期讽喻诗揭发时政弊端、反映民生困苦;自遭受贬谪后,远离政治纷争,诗文多怡情悦性、流连光景之作。代表作品有《新乐府》《秦中吟》《长恨歌》《琵琶行》《赋得古原草送别》等。 有《白氏长庆集》传世。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·元稹《使东川·南秦雪》

下一篇:唐·白居易《江楼宴别》

猜你喜欢