文章解析

题翠微寺二十二韵(太宗升遐之所)

朝代:唐作者:温庭筠浏览量:1
bīn
chū
chéng
bīn
jìng
ràng
wáng
qián
chū
wèi
tiān
shōu
máng
yǎn
sān
dài
yōu
yóu
niàn
fāng
wàn
líng
zhèng
qǐn
qiān
zhàng
bào
zhòng
gāng
yōu
shí
guī
jiē
qiáo
dòng
liáng
huǒ
yún
xuě
tāng
diàn
殿
shì
hán
shuāng
jiàn
lài
tiān
xiān
yán
huā
jiè
xiāng
péi
shòu
lín
niǎo
zhú
yuān
xíng
jìng
xiě
sān
qín
chuāng
yáo
shuǐ
guāng
wèn
yún
zhēng
chǔ
fěn
shì
láng
lán
zhǐ
chéng
diāo
niǎn
shān
luó
huà
táng
shòu
cháo
sōng
xiǎo
bān
shuò
guì
yān
liáng
lán
shī
湿
jīn
wài
míng
jǐn
bàng
yōu
hàn
chí
gào
qín
huáng
duǎn
jǐng
cuī
fēng
zhǎng
xīng
shǔ
shāng
chǔ
jūn
yóu
wèn
shù
yuán
lǎo
dēng
chuáng
gài
píng
rén
xià
jiàn
zhāng
lóng
rán
bēi
mǎn
yǎn
chī
shǒu
lèi
zhān
shang
dié
yán
líng
zhàng
chuī
shēng
sòng
yáng
duàn
quán
jiàn
pèi
hūn
bàn
cháng
miào
qīng
lián
zài
tuí
yuán
cǎo
fāng
yīn
zòu
sháo
huò
liú
duì
yōu
huáng

作者介绍

晚唐诗人,花间词派鼻祖

温庭筠(801?~ 866?),唐代诗人、词人。原名岐,字飞卿,太原(今山西太原西南)人。唐初宰相温彦博后裔。每入试,押官韵,八叉手而成八韵,时号“温八叉”。仕途不得意,官至国子助教。温庭筠为晚唐词坛巨擘,为词史上大力写词的第一人,大都收入《花间集》。其词有“花间鼻祖之称”,与韦庄并称“温韦”。词的题材取向以男女情爱、相思恨别为主,注重表现女性的容貌情怀;语言追求秾艳华丽。诗与李商隐齐名,时称“温李”,今存乐府诗、咏史诗、山水行旅诗等。又工骈文,与李商隐、段成式齐名,因三人皆排行十六,时称“三十六体”。代表作品有《菩萨蛮》《春愁曲》《商山早行》等。 后人辑有《温庭筠诗集》《金荃词》。另著有传奇小说集《乾𦠆子》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·温庭筠《鄠杜郊居》

下一篇:唐·温庭筠《过孔北海墓二十韵》

猜你喜欢