文章解析

觱篥歌(李相妓人吹)

朝代:唐作者:温庭筠浏览量:1
yān
dào
xīn
chán
mǎn
mén
wài
píng
shā
cǎo
duǎn
hēi
tóu
chéng
xiàng
jiǔ
tiān
guī
tīng
fēi
qióng
chuī
shuò
guǎn
qíng
yuǎn
diào
lán
huì
xūn
tiān
xiāng
ruì
cǎi
hán
yīn
yūn
hào
rán
xiān
zhǐ
dōu
jiē
xuè
nuǎn
xiāo
piàn
yún
hán
shāng
zhēng
shuāng
yōu
ruǎn
shū
luó
gòng
xiāo
xiè
jìn
cháng
yuán
dié
cuì
chóu
liǔ
fēng
chuī
chéng
tán
yuè
míng
suō
jīn
ruǐ
hèn
yīn
qín
lǒng
tóu
shuǐ
hàn
jiāng
yíng
qián
wàn
shā
gēng
shēn
shuāng
hóng
鸿
shí
èr
lóu
qián
huā
zhèng
fán
jiāo
zhī
lián
mén
jǐng
yáng
gōng
zhèng
chóu
jué
shǐ
使
shēng
cuī
duàn
hún

作者介绍

晚唐诗人,花间词派鼻祖

温庭筠(801?~ 866?),唐代诗人、词人。原名岐,字飞卿,太原(今山西太原西南)人。唐初宰相温彦博后裔。每入试,押官韵,八叉手而成八韵,时号“温八叉”。仕途不得意,官至国子助教。温庭筠为晚唐词坛巨擘,为词史上大力写词的第一人,大都收入《花间集》。其词有“花间鼻祖之称”,与韦庄并称“温韦”。词的题材取向以男女情爱、相思恨别为主,注重表现女性的容貌情怀;语言追求秾艳华丽。诗与李商隐齐名,时称“温李”,今存乐府诗、咏史诗、山水行旅诗等。又工骈文,与李商隐、段成式齐名,因三人皆排行十六,时称“三十六体”。代表作品有《菩萨蛮》《春愁曲》《商山早行》等。 后人辑有《温庭筠诗集》《金荃词》。另著有传奇小说集《乾𦠆子》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·温庭筠《秘书省有贺监知章草题诗笔力遒健风尚高远…因有此作》

下一篇:唐·温庭筠《雍台歌》

猜你喜欢