文章解析

挽柏佥院

朝代:唐作者:王翰浏览量:1
bǎi
jūn
tǐng
tǐng
yīng
xióng
姿
chū
zuǒ
wēi
shěng
dīng
shí
wēi
chóu
wén
liǎng
zhè
jiě
jiāng
nán
mín
mìng
yóu
xuán
lóu
chuán
dàn
xià
jiāng
shuǐ
shā
bīng
fēn
chéng
lěi
chén
jià
chéng
zhàn
shì
hún
xiāo
jiāng
xīn
chén
suī
kùn
gān
dǎn
cún
chén
dāng
shā
shēn
bào
ēn
shì
jiāng
zhī
tuí
shà
kěn
shù
jiàng
zhì
dēng
yuán
mén
rén
shēng
ēn
ài
rěn
tān
shēng
tiān
zi
bàn
kōng
yān
zhǎng
lóu
hóng
jǐn
shì
hún
fēi
jiàn
guāng
fēn
guāng
yuè
chén
dào
shuāi
mài
jiàng
shòu
jié
fēn
wēi
wēi
láng
miào
chí
shì
jiào
fēi
gōng
shuí
chí
shì
jiào
fēi
gōng
shuí

作者介绍

唐代诗人

王翰(?~?),唐代诗人。一作王瀚,字子羽,并州晋阳(今山西太原)人。睿宗景云元年进士,举直言极谏,调昌乐县尉,复举超拔群类,召为秘书正字,擢通事舍人、驾部员外,后出为汝州长史,改仙州别驾,最后被贬为道州司马。其诗善写边塞生活,《凉州词》尤有名。其七言歌行,对仗自由疏旷,趋于工稳,多表现出具体可感的豪壮气魄。王翰的作品受到乐府歌行的显著影响,对诗歌格调氛围掌控成熟。代表作品有《凉州词二首》《饮马长城窟行》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·王翰《福善寺开元石幢》

下一篇:唐·王翰《梅花次韵》

猜你喜欢