文章解析

叩马图

朝代:唐作者:王翰浏览量:1
shāng
jiā
shè
chuí
nián
jiǔ
jìng
luò
shǒu
yāo
chǒng
hǎi
quǎn
fēn
fēn
鹿
tái
zǒu
zhōu
hóu
shén
shèng
tiān
mìng
xīn
wèi
bīn
wǎn
diào
huáng
chén
jīng
dōng
zhǐ
méng
jīn
cháo
wáng
kōng
chén
lún
xiōng
liáo
hǎi
tāi
shù
yán
shǒu
jīng
fēng
léi
jūn
chén
fēn
tiān
sàng
yīn
shuí
néng
huí
guī
lái
huái
怀
yīng
bǎo
zhōu
shí
zhōng
lǎo
shǒu
yáng
shān
nuǎn
jué
wēi
gān
xiǎng
jiàn
xíng
róng
gǎo
huáng
shuǐ
hún
nán
zhuó
yīng
shì
xián
dài
wén
wáng
xīng
qióng
zhí
tiān
bìng
jǐng
gōng
qiān
hóng
鸿
máo
qīng
jiàn
zhǎng
tài
qīng
fēng
shēng
guān
yǎn
ruò
jiàn
xíng
tān
ér
lián
nuò

作者介绍

唐代诗人

王翰(?~?),唐代诗人。一作王瀚,字子羽,并州晋阳(今山西太原)人。睿宗景云元年进士,举直言极谏,调昌乐县尉,复举超拔群类,召为秘书正字,擢通事舍人、驾部员外,后出为汝州长史,改仙州别驾,最后被贬为道州司马。其诗善写边塞生活,《凉州词》尤有名。其七言歌行,对仗自由疏旷,趋于工稳,多表现出具体可感的豪壮气魄。王翰的作品受到乐府歌行的显著影响,对诗歌格调氛围掌控成熟。代表作品有《凉州词二首》《饮马长城窟行》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·王翰《雪夜杂诗 其一》

下一篇:唐·王翰《毛述古山水》

猜你喜欢