文章解析

上阳白发人-愍怨旷也

朝代:唐作者:白居易浏览量:1
shàng
yáng
rén
hóng
yán
àn
lǎo
bái
xīn
绿
jiān
shǐ
使
shǒu
gōng
mén
shàng
yáng
duō
shǎo
chūn
xuán
zōng
suì
chū
xuǎn
shí
shí
liù
jīn
liù
shí
tóng
shí
cǎi
bǎi
rén
líng
luò
nián
shēn
cán
shēn
tūn
bēi
bié
qīn
chē
zhōng
jiào
jiē
yún
nèi
biàn
便
chéng
ēn
liǎn
shì
róng
xiōng
shì
wèi
róng
jūn
wáng
jiàn
miàn
bèi
yáng
fēi
yáo
lìng
qián
pèi
shàng
yáng
gōng
shēng
suì
xiàng
kōng
fáng
宿
宿
kōng
fáng
qiū
zhǎng
zhǎng
mèi
tiān
míng
gěng
gěng
cán
dēng
bèi
yǐng
xiāo
xiāo
àn
chuāng
shēng
chūn
chí
chí
zuò
tiān
nán
gōng
yīng
bǎi
zhuàn
chóu
yàn
wén
liáng
yàn
shuāng
lǎo
xiū
yīng
guī
yàn
zhǎng
qiǎo
rán
chūn
wǎng
qiū
lái
nián
wéi
xiàng
shēn
gōng
wàng
míng
yuè
dōng
西
bǎi
huí
yuán
jīn
gōng
zhōng
nián
zuì
lǎo
jiā
yáo
shàng
shū
hào
xiǎo
tóu
xié
zhǎi
shang
qīng
dài
diǎn
méi
méi
cháng
wài
rén
jiàn
jiàn
yīng
xiào
tiān
bǎo
nián
shí
shì
zhuāng
shàng
yáng
rén
zuì
duō
shǎo
lǎo
shǎo
lǎo
liǎng
jūn
jiàn
shí
xiàng
měi
rén
yòu
jiàn
jīn
shàng
yáng
bái

作者介绍

“唐代三大诗人”之一,“诗魔”

白居易(772~846),唐代诗人。字乐天,号香山居士、醉吟先生,籍贯太原(今属山西)。贞观进士,曾官居太子少傅,谥号文,世称白傅、白文公。白居易与元稹世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”,还与李白、杜甫并称“唐代三大诗人”。在文学上,他积极倡导新乐府运动,主张“文章合为时而著,歌诗合为事而作”,诗风平畅自然、通俗浅切,相传老妪也能听懂。早期讽喻诗揭发时政弊端、反映民生困苦;自遭受贬谪后,远离政治纷争,诗文多怡情悦性、流连光景之作。代表作品有《新乐府》《秦中吟》《长恨歌》《琵琶行》《赋得古原草送别》等。 有《白氏长庆集》传世。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·白居易《效陶潜体诗十六首 其六》

下一篇:唐·白居易《闻微之江陵卧病,以大通中散、碧腴垂云膏寄》

猜你喜欢