文章解析

和东川杨慕巢尚书府中独坐,感戚在怀,见寄

朝代:唐作者:白居易浏览量:1
shì
zhī
jūn
zhě
jūn
jīn
ruò
qióng
tōng
shí
dìng
shì
xiāng
dōng
shǔ
huān
shū
西
jiāng
tàn
shì
zhǐ
yuán
róng
guì
fān
shǐ
使
gǎn
shāng
duō
xíng
duàn
fēng
jīng
yàn
nián
qīn
xià
cháo
yáng
jiǔ
yáng
shí
qián
nián
lái
xiōng
sān
rén
zài
chù
piàn
xīn
xiū
cǎn
shuāng
bìn
cuō
tuó
shòu
huáng
jīn
yìn
qīng
chuáng
bái
lǎo
jiàng
róng
tiē
chóu
yòng
dào
xiāo
wài
ráo
bēi
jiǔ
zhōng
táng
yǒu
luó
yīng
yǐn
mǎn
yǐn
fàng
kuáng
jǐn
shuǐ
tōng
xiá
xiāng
shān
duì
luò
jiāng
jūn
chí
tiě
shǎo
tóng
tuó
shēn
lián
sōng
zhú
gāo
qíng
luó
xuán
chē
nián
shèn
yuǎn
wèi
gǎn
xiāng
guò

作者介绍

“唐代三大诗人”之一,“诗魔”

白居易(772~846),唐代诗人。字乐天,号香山居士、醉吟先生,籍贯太原(今属山西)。贞观进士,曾官居太子少傅,谥号文,世称白傅、白文公。白居易与元稹世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”,还与李白、杜甫并称“唐代三大诗人”。在文学上,他积极倡导新乐府运动,主张“文章合为时而著,歌诗合为事而作”,诗风平畅自然、通俗浅切,相传老妪也能听懂。早期讽喻诗揭发时政弊端、反映民生困苦;自遭受贬谪后,远离政治纷争,诗文多怡情悦性、流连光景之作。代表作品有《新乐府》《秦中吟》《长恨歌》《琵琶行》《赋得古原草送别》等。 有《白氏长庆集》传世。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·白居易《劝酒十四首 其三》

下一篇:唐·白居易《九日代罗、樊二妓招舒著作(齐梁格)》

猜你喜欢