文章解析

采菱行(一作采芰女)

朝代:唐作者:刘禹锡浏览量:1
bái
píng
qiū
guāng
líng
jǐn
cǎi
yuān
xiáng
dàng
zhōu
yóu
mǎn
zhōng
yāng
cǎi
líng
shàng
láng
zhēng
duō
zhú
shèng
fēn
xiāng
xiàng
shí
zhuǎn
lán
ráo
qīng
làng
zhǎng
huán
ruò
mèi
dòng
cēn
chāi
yǐng
chuàn
wén
dàng
yàng
xiào
wa
yǎo
wǎn
huī
liǎo
huā
yuán
àn
kòu
xián
guī
guī
lái
gòng
dào
shì
qiáo
màn
chuán
píng
mǎn
jiā
jiā
zhú
lóu
lín
guǎng
广
xià
yǒu
lián
qiáng
duō
xié
shāng
jiàn
jīng
guò
zuì
xiāng
yìng
píng
xià
yuán
jiāng
shuǐ
yuè
zhào
hán
bái
yān
nán
yīn
wén
cháng
ān
běi
wàng
sān
qiān

作者介绍

唐代文学家、哲学家,“诗豪”

刘禹锡(772~842),唐代文学家、哲学家。字梦得,洛阳(今属河南)人,祖籍中山(今河北定州)。贞元进士,官至检校礼部尚书兼太子宾客,世称刘宾客。刘禹锡与柳宗元交谊深厚,人称“刘柳”。晚年与白居易唱和甚多,并称“刘白”。其诗雅健清新,善用比兴寄托手法,有一种哲人的睿智和诗人的挚情渗透其中,极富艺术张力和雄健气势,有“诗豪”之称。其文尤长于论辩说理,推理缜密,雄健晓畅。哲学著作有《天论》三篇,提出“天与人交相胜”“还相用”学说。代表作品有《竹枝词》《杨柳枝词》《插田歌》《金陵五题》《西塞怀古》等。有《刘梦得文集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·刘禹锡《敬酬微公见寄二首》

下一篇:唐·刘禹锡《三乡驿楼伏睹玄宗望女几山诗,小臣斐然有感》

猜你喜欢