文章解析

与庞才卿雨中同游太宁山

朝代:金作者:赵秉文浏览量:1
qún
shān
西
lái
gāo
cuī
wéi
tài
níng
wàn
dié
píng
fēng
kāi
bàn
tiān
jié
duàn
cān
jǐng
fēn
yáng
dào
yín
shī
tái
jìn
dōu
xíng
shèng
jiǎ
tiān
xià
kuàng
wàn
cáng
qióng
guī
qīng
jiāo
bǎi
dào
zǒu
xià
sēng
jiè
bēn
léi
quán
shēng
zuò
fēi
lái
lěng
yún
yān
lán
duī
bǎi
wàng
dào
shí
lín
lěng
zhān
méi
tái
shàng
líng
shí
shèn
zhuāng
jìng
xié
bèi
shàng
fāng
mián
míng
diān
kàn
xuán
hòu
fēng
gāo
gèng
hán
guī
lái
zhù
gèng
zhòng
kàn
xiāo
xiāo
shuǐ
hán
liú
guǎng
广
cāng
máng
jiàn
yún
zhōng
shān
西
fēng
gāo
yáng
dào
dàn
dàn
cháng
kōng
méi
niǎo
jīng
qīng
miào
qián
shī
湿
yíng
zhāo
wáng
tái
pàn
zhān
qiū
cǎo
huō
qiān
qiū
wàn
chóu
gèng
shàng
jùn
chéng
lóu
西
shān
yīng
zài
lán
gān
wài
zhù
qíng
kōng
hào
dàng
qiū

作者介绍

金代文学家

赵秉文(1159~1232),金代文学家。字周臣,号闲闲,磁州滏阳(今河北磁县)人。大定进士,官至礼部尚书。赵秉文能诗文,文长于辨析,以周程理学为主。其诗善于师法前代名家,如七言古诗模仿李白、苏轼,五言古诗模仿陶渊明、王维,七言绝句则学习杨万里。元好问评其诗“七言长篇,笔势纵放,不拘一律,律诗壮丽,小诗精绝”。著有《闲闲老人滏水文集》《闲闲外集》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:金·李龏《梅花集句 其一一九》

下一篇:金·杨奂《录汴梁宫人语十九首 其十二》

猜你喜欢