文章解析

就刘云卿第与同院诸公喜雨分韵得发字

朝代:金作者:赵秉文浏览量:1
jūn
jiā
nán
shān
yǒu
cóng
guì
fēn
xiāng
lǎo
chán
cóng
lái
qīng
bàn
mén
shēng
jīn
zi
sūn
chuáng
mǎn
ěr
lái
xiān
shēng
xiù
chū
lùn
shì
guān
shū
yǎn
yuè
wéi
chuán
jiā
bǐng
biāo
shēng
ér
miǎn
wǎng
shí
cháng
chéng
shǐ
cōng
wèi
hài
shuāng
liáo
jué
shuāng
shì
niú
dāo
bǎi
zhì
shēng
chuán
jīn
nián
shì
cǎo
zhí
jīn
luán
yún
zhāng
miào
shǒu
kàn
huī
lǎo
dāng
fàng
tóu
yǒu
cán
lǎo
zhuī
shuāng
zuò
zhōng
sān
guǎn
jǐn
háo
yīng
jiàn
zòng
héng
jiàn
ān
zhī
jiā
huì
bìng
gèng
shēn
bēi
bǎi
suī
yǐn
yuàn
zhù
yǒng
zhèng
yào
qīng
dēng
zhào
huá
dàn
lìng
fēng
tiān
qiān
wèi
guī
xuē

作者介绍

金代文学家

赵秉文(1159~1232),金代文学家。字周臣,号闲闲,磁州滏阳(今河北磁县)人。大定进士,官至礼部尚书。赵秉文能诗文,文长于辨析,以周程理学为主。其诗善于师法前代名家,如七言古诗模仿李白、苏轼,五言古诗模仿陶渊明、王维,七言绝句则学习杨万里。元好问评其诗“七言长篇,笔势纵放,不拘一律,律诗壮丽,小诗精绝”。著有《闲闲老人滏水文集》《闲闲外集》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:金·密璹《题晋卿王诜图绘》

下一篇:金·李俊民《闻捷音招王德华吴天章等出山》

猜你喜欢