文章解析

过广武山

朝代:金作者:赵秉文浏览量:1
chén
mái
huì
jīn
jìng
鹿
zǒu
qún
xióng
chí
lóng
téng
hǎi
shuǐ
fèi
fēng
lín
chéng
gāo
tiān
xià
xiǎn
chǔ
hàn
xiāng
chí
nǎi
wēng
bēi
gēng
qiě
gòng
fēn
zhī
liǎng
xióng
bìng
hóng
鸿
gōu
ěr
wèi
guǒ
chuàng
zhàn
shì
zhì
yǒng
xíng
yáng
fēi
è
nǎi
tiān
姿
yīn
líng
shī
dào
kāng
kǎi
ér
bēi
zhǎng
líng
póu
xiào
shā
yáng
ér
shèng
liǎng
jiǎo
xīng
wáng
píng
ér
kuàng
èr
zhēng
xióng
西
dēng
guǎng
广
shān
kuàng
wàng
méi
kuàng
zhī
tiān
jiǒng
qīng
jué
àn
wēi
qīng
shān
míng
jiàn
shuāng
lín
liè
jīng
yún
chá
qiū
hào
miǎo
yān
shù
qíng
cēn
liáng
ruǎn
shēng
tàn
hào
dàng
zhé
xiān
huái
怀
niàn
sàn
xīng
lèi
hái
chuí

作者介绍

金代文学家

赵秉文(1159~1232),金代文学家。字周臣,号闲闲,磁州滏阳(今河北磁县)人。大定进士,官至礼部尚书。赵秉文能诗文,文长于辨析,以周程理学为主。其诗善于师法前代名家,如七言古诗模仿李白、苏轼,五言古诗模仿陶渊明、王维,七言绝句则学习杨万里。元好问评其诗“七言长篇,笔势纵放,不拘一律,律诗壮丽,小诗精绝”。著有《闲闲老人滏水文集》《闲闲外集》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:金·史肃《偶读贾达之邀饭帖有感作诗哭之》

下一篇:金·阎长言《北齐行》

猜你喜欢