文章解析

题花门将军游宴图

朝代:明作者:宋濂浏览量:3
huā
mén
jiāng
jūn
chǐ
zhǎng
guǎng
广
sǎng
qióng
quán
cāng
shēn
chì
diàn
guāng
shè
liè
suō
líng
sāi
bàng
jiàn
zhèng
zhōng
shuāng
bái
láng
yǒng
bǎi
bèi
shì
dāng
tiān
yuè
shuāng
hán
shā
mǎng
mǎng
zhàng
huáng
xiān
líng
lǎo
xiá
qiāng
kòng
xián
míng
shí
tiào
liáng
jiāng
jūn
shèn
liè
huǒ
yáng
bǎo
dāo
shuāng
huán
xīn
chū
fáng
huī
què
chì
niú
yáng
píng
qiè
běi
fēng
liáng
bái
zhān
wèi
jiè
cuì
xíng
tóng
lóng
shuāng
jiǎo
zhāng
cǎi
shéng
gèn
kōng
ruò
hóng
xiáng
jiāng
jūn
zhōng
zuò
chuáng
chì
tàn
zhì
ròu
liú
jiāng
náng
dòng
jiǔ
táo
xiāng
tuó
xié
quàn
cháng
zhào
huā
èr
qiáng
mào
xīn
cái
jǐn
zhào
bào
dàn
fèng
huáng
bàn
hān
chū
shì
tuó
chǎng
huā
zuò
duì
mǎn
jiàn
gāng
dàn
dào
huān
shū
wèi
yāng

作者介绍

“明初诗文三大家”之一

宋濂(1310~1381),明代文学家。字景濂,号潜溪,祖籍金华潜溪(今浙江金华)。元末顺帝曾召为翰林院编修,以奉养父母为由,辞不应召。朱元璋时就任江南儒学提举,为太子讲经。洪武二年,奉命主修《元史》。累官至翰林院学士承旨、知制诰。他与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”,又与刘基、章溢、叶琛同受朱元璋礼聘,尊为先生,被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,朝廷礼乐典章多出其手。其文宗《六经》及《史》《汉》,雍容大度,辞采富赡。他推崇台阁文学,文风淳厚飘逸,为其后“台阁体”作家的文学创作提供范本。著有《龙门子》《浦阳人物记》《洪武圣政记》《周礼集说》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:明·马弓《赤乌碑》

下一篇:明·钱逊《琵琶士女》

猜你喜欢