文章解析

钧天乐

朝代:明作者:刘基浏览量:2
jūn
jiàn
tiān
zhī
shān
èr
qiān
rèn
tiān
suǒ
shāng
bǎi
líng
sān
pín
xià
liǎng
lóng
jiǔ
jiǔ
biàn
guī
yǎo
míng
chéng
yún
mèng
qīng
shēn
èr
hóng
liù
zhǐ
huī
kāi
míng
guān
huán
pèi
líng
líng
fēng
míng
yuè
zhào
dào
yǐng
yáo
yún
duān
cēn
luán
shēng
xiǎng
zhèn
yáo
tái
hán
tīng
zhī
wèi
gǎn
qián
kōng
zhōng
jiē
yǐn
jiē
shén
xiān
yān
huī
huò
cuì
jīn
guāng
xiāng
shè
jīng
zhōng
kēng
hóng
鸿
méng
hàn
kūn
lún
yīn
kōng
dòng
yáng
tiān
xián
chí
fēng
suì
shēng
tài
jiē
cháo
shēn
dāng
qióng
xùn
yuē
tài
zhé
liè
wèi
qián
kūn
fēn
fēn
zhī
jiē
tóng
gēn
wèi
wàng
shēng
shuǐ
huǒ
jīn
shǐ
使
xiāng
áo
jiān
chén
wén
sān
huáng
qián
qún
xián
zhòng
zi
dài
hào
hào
piān
rán
yuán
dàng
biàn
huàn
bái
hēi
fēn
xián
chī
chī
yóu
huáng
cóng
xīng
máo
liú
wàn
wàn
zhēng
duó
shí
xiū
ròu
cán
zéi
xīn
zhì
rén
néng
yōu
chén
xīn
fēng
shī
páo
xiāo
bào
yín
hàn
xiōng
yǒng
tiān
biāo
lún
piē
liè
sān
dǎo
guò
hǎi
shuǐ
jìn
shì
qīng
shén
bēn
guǐ
guài
jīng
yīn
yuè
yuè
yóu
zài
ěr
mèng
yóu
zhī
dàn
jiàn
chóu
yún
héng
jiǔ

作者介绍

“明初诗文三大家”之一

刘基(1311~1375),元末明初文学家、政治家、书法家。字伯温,号犂眉公,浙江青田(今属文成)人。元末进士,曾任江西高安县丞、江浙儒学副提举、处州总管府判,不久弃官隐居。明朝时应召,拜御史中丞兼太史令。后因与左丞相胡惟庸交恶,被胡所谮,赐归乡里。追谥文成。刘基与高启、宋濂并称“明初诗文三大家”。他的作品前期多表现人民苦难,抒发报国拯民之志;后期多歌颂承平和叹老伤怀。其诗风格沉郁顿挫,不事绮靡。词作结集为《写情集》,以抒情言志为主,表达济世拯民的情怀。写景状物、摹山范水之作较少。散文成就在明初与宋濂并称,以寓言体散文最为出色,风格古朴浑厚。主要作品有诗《感怀三十一首》,寓言杂文集《郁离子》《卖柑者言》等。著有《覆瓿集》《写情集》《犁眉公集》等,后皆被收入《诚意伯文集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:明·皇甫汸《题美人蕉》

下一篇:明·阮自华《出歌》

猜你喜欢