文章解析

铁面郎,美赵御史也

朝代:元作者:杨维桢浏览量:3
tiě
miàn
láng
yuàn
bái
táng
yuàn
zhe
jǐn
shang
shàng
míng
tiān
ěr
xià
jiàn
rén
gān
cháng
jiāng
nán
shǐ
使
zhě
tiān
yǐn
huáng
jīn
chē
tuó
shí
pìn
yān
qīng
tiān
jìn
tiān
fēng
qián
jiàn
qiū
sǔn
lǎo
chū
guō
mén
fén
xiāng
bài
shǐ
使
jūn
shǐ
使
jūn
tiān
shàng
dòu
zhēn
zhuó
yuán
chéng
dōng
chūn
chéng
dōng
chūn
huáng
dǒng
xiū
sān
guó
shǐ
zhù
xià
huì
wén
chū
jiāng
nán
cōng
xíng
qiě
zhǐ
wàn
chán
xié
sāi
tiān
ěr
shǒu
chí
yáo
shí
zhī
diàn
殿
qián
yán
guó
shì
tiě
miàn
láng
zhēn
shǐ

作者介绍

元代文学家

杨维桢(1296~1370),元代文学家。一作杨维祯,字廉夫,号铁崖。因擅吹铁笛,自号铁笛道人,又号铁心道人,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子。山阴(今浙江绍兴)人。杨维桢与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”,一生致力于诗文辞赋的革新,亦工散曲,又善行草书。其尤以倡导古乐府而追随者甚众,形成“铁雅诗派”。他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”。其在创造手法上有浪漫主义的特点,好驰骋异想,运用奇辞,受李贺影响很深。代表作品有《丽则遗音》《铁崖先生古乐府》《东维子文集》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:元·丁鹤年《送四兄往杭后寄》

下一篇:元·李道纯《西江月 赠善友》

猜你喜欢